Kim Ngô vệ, chính là cận vệ của Hoàng Đế, mang Kim Ngô nghi trượng [1], nghe lệnh Thiên Tử. Lần này mười hai người chỉnh tề ngự kiếm mà đến, thi hành mệnh lệnh của Thiên Tử.
[1] binh khí
Thống lĩnh dẫn đầu lấy ra thánh chỉ Bàn Long vàng rực, hai tay xoay chuyển, lụa vàng mở tung giữa trời.
Thánh chỉ nói, Tố Quốc công Tây Vực đột ngột qua đời, Thiên Tử vô cùng thương tiếc. Vực không thể một ngày không có chủ, lệnh Chung Tùy Phong đảm nhiệm chức trách Quốc công. Hai nhi tử còn nhỏ tuổi, Kim Ngô vệ đón vào cung, đích thân Thiên Tử giáo dưỡng.
“Vào cung…” Chung Hữu Ngọc kinh hoảng quay đầu nhìn về phía đệ đệ, tuy Quốc công là chủ nhân một vực, nhưng cuối cùng vẫn là hạ thần của Thiên Tử. Bọn họ ở Tây Vực có thể xưng vương xưng bá, đến Bắc Vực cũng tự do tự tại, nhưng vào kinh phải ngoan ngoãn cụp đuôi.
Dáng dấp Chung Vô Mặc vẫn như núi bất động, dường như đã sớm dự liệu.
Kim Ngô vệ thu hồi thánh chỉ, dâng cho người có địa vị tối cao nhất ở đây, Thẩm Kỳ Duệ. Thẩm Kỳ Duệ xác nhận ấn chương Thiên Tử, giao cho Chung Tùy Phong bảo quản, “Chư vị bôn ba một đường, mời vào đường viện dùng trà.”
“Vậy phải làm sao bây giờ? Ta không muốn vào kinh!” Chung Hữu Ngọc mặt mày ủ rũ, nhìn Thẩm Lâu xin ý kiến.
“Thánh chỉ đã hạ, ngươi còn có thể làm gì?” Thẩm Lâu quay người không thấy Lâm Tín, sai Hoàng Các đi tìm, tuy nói Chung gia bây giờ không biểu hiện ý muốn bắt Lâm Tín,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-loc/1285846/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.