“Thế tử, Quốc Công gia mời ngài đến sảnh chữ nhất.” Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng thông báo.
Dựa theo lời giải thích của huynh đệ Chung gia, Chung Trường Dạ bế quan, thúc phụ vô năng không có chủ kiến, tìm phụ thân Thẩm Lâu đến thương lượng, muốn mượn tên tuổi Huyền Quốc công trấn áp phong thần Tây Vực, dần dần mưu tính tốt. Náo nhiệt cả ngày, giờ là lúc bàn chính sự. Thẩm Kỳ Duệ bàn chính sự, từ trước đến giờ không kiêng kị trưởng tử, liền gọi hắn cùng đi.
Thẩm Lâu không kịp cùng Lâm Tín giải thích thêm, chỉ nói một câu: “Đừng sợ, theo ta.”
Nếu Chung Lục đối với Lâm Tín có uy hiếp, hắn không thể để Lâm Tín một mình ở trong phòng, treo thanh bảo kiếm nhỏ bên thắt lưng, mang theo chiếc đuôi nhỏ A Tín ăn mặc chỉnh tề, cùng thị vệ ngoài cửa ra ngoài.
Trời đã tối đen, Mạc Quy Sơn ban đêm cấm đèn đuốc, chiếc đèn lồng trong tay thị vệ chính là ánh sáng duy nhất.
Phòng ở Mạc Quy Sơn xây dựa lưng vào núi, theo thế núi trên dưới chằng chịt, rất nhiều hành lang mái cong liên kết, thật là phức tạp. Giữa ban ngày còn dễ lạc, huống chi cảnh tối lửa tắt đèn ban đêm.
Thẩm Lâu còn đang suy nghĩ việc của Lâm Tín, không để ý thị vệ đưa bọn họ tới nơi nào.
Quanh co khúc khuỷu, đi tới một hành lang cửu khúc uốn khúc, thị vệ giao ngọn đèn lồng cho Thẩm Lâu, “Phía trước là Mai Viên, Quốc Công gia cùng Nhị lão gia đều ở trong sảnh, thuộc hạ không tiện đi theo, mời Thế tử.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-loc/1285843/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.