Tiêu Dịch Thành hài lòng khẽ cười, dán sát vào Tô Yên Nhiên, miệng gần như kề sát tai cô: “Năm phút.” Sau đó phất tay với bốn người áo đen, bọn họ lập tức lui ra.
Tô Yên Nhiên hơi cau mày, dù cô có ký hợp đồng sinh con với anh, tên này cũng không có quyền can thiệp vào quan hệ cá nhân của cô chứ? Đột nhiên Tô Yên Nhiên nghĩ đến điều này! Xem ra, cần phải thỏa thuận lại với Tiêu Dịch Thành một lần, đừng tưởng rằng cô vẫn còn là Tô Yên Nhiên trước kia mặc cho anh vê tròn nắn dẹt... Cô ngoan ngoãn như bây giờ, chẳng qua là để hai người sống chung với nhau không quá lúng túng mà thôi, không có nghĩa là cô không biết phát cáu.... Có điều đối tượng là A Miên cô đang né tránh... Cô tạm thời nhịn.
“Vậy tôi xin cáo lui trước.” Khẽ khom người chào tao nhã, Tiêu Dịch Thành lui về chỗ ngồi, để lại không gian cho Tô Yên Nhiên và Diệp Thu Miên “Ôn chuyện“. Trực giác đàn ông cho Tiêu Dịch Thành biết, ánh mắt của chàng trai trẻ này nhìn Yên Nhiên, tuyệt đối không chỉ đơn giản là “Bạn“....
Lúc này, trong đại sảnh nhà hàng không quá nhiều người. Bàn gần nhất vừa khéo còn đứng dậy tính tiền, mặc dù đây là đại sảnh, nhưng vẫn thích hợp để nói chuyện, khụ khụ.
Diệp Thu Miên nhíu chặt lông mày, hạ giọng hỏi Tô Yên Nhiên: “Tiếu Tiếu... Có phải em bị anh ta giam lại không? Em đừng sợ, dù thế nào anh cũng sẽ cứu em ra... Bất luận thế nào, anh vẫn luôn là anh trai của em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-lay-tinh-yeu/65956/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.