Lúc Tô Yên Nhiên ngồi ở ghế phụ lái bên cạnh Tiêu Dịch Thành, vẫn cảm thấy tất cả đều không chân thật. Tốn hết nửa năm, anh ta còn không nhớ tên đầy đủ của cô, giờ phút này lại cho cô ngồi lên xe của anh ta?
Khẽ véo đùi mình một cái --- đau, rõ ràng tất cả mọi chuyện không phải do cô nằm mơ.
Một chiếc khăn tay được đưa tới trước mặt Tô Yên Nhiên, cô hơi ngẩn ra, từ từ dời tầm mắt sang gương mặt lạnh lùng của chủ nhân chiếc khăn tay, đôi mắt hẹp dài mà sâu lắng kia đang nhìn sâu vào mắt cô. Tô Yên Nhiên lập tức cuống quít dời tầm mắt, kéo khăn trong tay anh lau mặt.
Một loạt động tác sợ sệt như mèo con chọc cười Tiêu Dịch Thành, đôi môi gợi cảm của anh buông tiếng cười rất khẽ.
Tô Yên Nhiên thẹn thùng, khẽ hỏi: “Tiêu... Tiêu tổng, chúng ta đang đi đâu vậy?”
Tiêu Dịch Thành tiện tay nới lỏng cà vạt, nói như đương nhiên: “Đi ăn cơm.”
Tô Yên Nhiên lại sửng sốt: “... ( ⊙ o ⊙) a!” Sau đó nở nụ cười sáng lạng không che dấu.
Thấy gương mặt thỏa mãn vui cười của cô, tâm trạng Tiêu Dịch Thành dường như cũng vui lây, dịu dàng hỏi: “Cô thích ăn đồ tây hay thích ăn đồ Trung Quốc? Nếu thích đồ ăn Trung Quốc hay là đi Cổ Hương Sắc nhé?”
Dùng thân phận bạn của Tiêu Dịch Thành đến ăn cơm ở nhà hàng trước đây mình từng làm việc, sau đó hưởng thụ phục vụ của đồng nghiệp trước kia... Tô Yên Nhiên lắc đầu: “... Ăn đồ tây đi.”
Tiêu Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-lay-tinh-yeu/65950/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.