Sắc mặc Tiêu Dịch Thành đã đen đến không thể đen thêm được nữa, dùng ánh mắt cực kỳ phức tạp nhìn Tô Yên Nhiên đang đứng cách anh một mét... Quả đấm nắm chặt rồi buông, buông rồi lại nắm, cố gắng áp chế kích động muốn đấm tên “Tiểu bạch kiểm” vẫn đang nắm tay cô!
Nhưng vẫn không thể không giữ phong độ trả lời một tràng dài mà tên “Tiểu bạch kiểm” vừa nói: “Thật ngại quá, tôi không phải anh Vệ trong miệng cậu.”
Vệ Minh Dữ đứng bên cạnh phản ứng không kịp, nghi ngờ trong lòng: Tên “Tiểu bạch kiểm” này sao lại nhìn quen như vậy… Lâm Vô Lương? Nghe quen làm sao… Em trai của đồ chết tiệt Lâm Vô Hà? Không đúng, cô ta làm gì có em trai? Mình đã sớm điều tra thân thế cô ta, cô ta là cô nhi, được nuôi cùng với Tô Yên Nhiên!
Tên “Tiểu bạch kiểm” trước mắt giống cô ta đến ba phần này là ai? Ở đâu ra? Nếu có khách lạ đến, không lý nào quản gia không báo với anh? Trừ phi... Có điều, anh cũng không dám khẳng định, dù sao tên “Tiểu bạch kiểm trước mặt tuy mặt trang điểm trắng, nhưng tóc ngắn, ngực phẳng, chiều cao cơ thể cũng không đúng...
“Lâm Vô Lương” giả vờ xấu hổ vỗ trán: “Thật ngại quá, xem bản lĩnh phân biệt người khác của tôi này...” Sau đó quay lại nói với Vệ Minh Dữ bằng giọng vô cùng chân thành: “Thì ra vị sắc mặt trông giống có “Táo bón” không tiện nói ra “Đẹp trai vừa phải” mới đúng là vị “Cặn bã” trong “Cặn bã” trong miệng chị tôi nha...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-lay-tinh-yeu/2097204/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.