Hề Mạn nhìn anh: "Anh muốn đổi thế nào?"
Giản Chước Bạch lười nhác dựa vào lưng ghế, xòe lòng bàn tay ra: "Đưa tay cho anh nắm một chút."
Lời nói của anh quá thẳng thừng, Hề Mạn có chút ngượng ngùng, thay đổi chủ đề: "Không thể về nhà trước sao?"
"Không thể."
"..."
Anh vẫn luôn như vậy, giở trò lưu manh khiến cho người ta căn bản không có biện pháp.
Hề Mạn cuối cùng vẫn đặt tay cô vào lòng bàn tay anh.
Lòng bàn tay của người đàn ông rộng lớn, bao trọn lấy tay cô.
Bàn tay hai người chạm vào nhau, nhiệt độ truyền cho nhau, bàn tay có vết chai mỏng của Giản Chước Bạch nhẹ nhàng xoa xoa mu bàn tay cô, giống như đang tán tỉnh.
Rõ ràng chỉ là nắm tay nhau, nhưng Hề Mạn vẫn có thể cảm nhận được sự ái muội đang lên men giữa hai người, nhiệt độ xung quanh cũng tăng lên không ít.
Nơi nào đó trong trái tim cô như bị cào nhẹ, có chút ngứa.
Lúc này, Giản Chước Bạch nghiêng người ghé sát vào, trầm giọng nói: "Nhắm mắt lại."
Nhịp tim Hề Mạn đình trệ, nhìn gương mặt đang cách mình rất gần, ánh mắt rơi vào đôi môi gợi cảm của anh.
Cô vừa mới đồng ý cùng anh thử, anh sẽ không được một tấc lại muốn tiến một thước, hiện tại liền muốn hôn đấy chứ?
Hề Mạn cũng không tranh cãi với anh, nhắm mắt lại.
Nghĩ đến nụ hôn tiếp theo, cô cảm thấy khẩn trương vô cớ.
Tuy nhiên, nụ hôn như mong đợi mãi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-chuoc-lang-man/2841796/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.