Chương trước
Chương sau
Nhưng mắc cỡ nhất chính là đêm tân hôn.
Sau khi Tiết Tiểu Tần giấu kĩ túi văn kiện, cô nhìn một vòng phòng sách mới trở về phòng ngủ. Tuy cô muốn đến phòng khách ngủ nhưng như vậy không tôn trọng Hoắc Lương lắm.
Chồng.
Cô cư nhiên trở thành người có chồng. Tiết Tiểu Tần căng thẳng nuốt một ngụm nước miếng, liền thấy cửa phòng tắm mở ra.
Tóc của anh vẫn còn ướt, nút áo ngủ được cài kín kẽ, dáng vẻ vẫn đúng mực và nhã nhặn như trước. Đây là lần đầu tiên Tiết Tiểu Tần thấy Hoắc Lương không đeo kính, đôi mắt của anh rất đẹp. Đôi mắt đào hoa quyến rũ làm giảm bớt biểu tình lạnh lùng của anh. Có lẽ đây là nguyên nhân anh hay đeo kính.
Bộ dạng quá mức chọc người!
Tiết Tiểu Tần khẩn trương ho hai tiếng, Hoắc Lương thấy thế liền hỏi: “Cổ họng em khó chịu à?”
“… Không phải, em có chút khẩn trương.” Cô thành thật trả lời, đổi lấy cái nhìn thoáng dịu dàng của Hoắc Lương.
Anh không có trực tiếp biến thân thành sói đối nhào vào dê béo. Thực tế, Tiết Tiểu Tần không cảm giác được Hoắc Lương muốn cô nhiều bao nhiêu. Bởi vì vẻ mặt của anh quá mức bình tĩnh, không khác gì lúc bình thường. Người đàn ông bình thường bị quấy rỗi dục vọng cũng sẽ như anh à? Hoặc là, người làm vợ như cô không đủ sức quyến rũ?
Nghĩ đến khả năng sau, mặt Tiết Tiểu Tần đen sì. Cô quyết định dựa theo bản tính! Ngược lại, lịch sự và nhã nhặn ở trước mặt Hoắc Lương đều không dùng được. Vì bản thân anh đủ tao nhã lịch sự rồi!
Thế là, giọng cô rất ‘hăng’: “Anh chê em đúng không?”
Hoắc Lương không ngờ cô thiên mã hành không (*) hỏi vấn đề này, nên anh sửng sốt ba giây mới hoàn hồn. Tiết Tiểu Tần nghĩ rằng Hoắc Lương im lặng ba giây là câu trả lời của anh, cô đau buồn, hai tay che mặt: “Anh là người thay lòng đổi dạ! Quả nhiên, anh chê em mà! Nửa giờ trước, người ta còn là cô dâu, hiện tại em trở thành hoa tàn liễu héo rồi!”
(*) Thiên mã hành không: Ý tưởng, suy nghĩ dồi dào, phong phú, không bị bó hẹp.
Hoắc Lương: “… Anh không có chê em.”
“Ánh mắt đó của anh có ý gì?” Tiết Tiểu Tần lập tức lên án.
Hoắc Lương cảm thấy mình rất vô tội. Anh luôn có một biểu tình, cũng không cố ý nhằm vào cô.
Vì vừa tắm xong, tóc anh trở nên mềm mại rũ xuống trán khiến anh có vẻ ngây thơ, trẻ con. Tiết Tiểu Tầm nghe thấy tiếng tim mình đập bịch bịch. Nói thật, Hoắc Lương rất mê người. Nếu anh cười với cô một cái, có lẽ cô lập tức quỳ gối dưới áo choàng trắng của anh!!!
Có lẽ vì ánh mắt của anh khiến Tiết Tiểu Tần khó chịu, nên Hoắc Lương dời tầm mắt sang chỗ khác. Tiết Tiểu Tần thấy anh như thế, không biết sao cô rất muốn cười, lên tiếng sai bảo anh: “Em có thói quen uống sữa tươi trước khi ngủ.”
“Để anh pha cho em.”
Hoắc Lương nhanh chóng ra khỏi phòng ngủ, Tiết Tiểu Tần thừa dịp này lấy điện thoại ra khởi động máy, đăng nhập weibo, một loạt động tác lưu loát như mây trôi nước chảy! Sau đó, cô viết trạng thái weibo: Đêm tân hôn, tôi có chút khẩn trương. Nghe nói, ông xã nhà tôi là xử nam. Phải làm sao đây? Cầu giúp đỡ!! Đang chờ!!! Rất gấp!!!!!!!
Bởi vì là V lớn (*),hình tượng của cô cũng tốt, có không ít người theo dõi. Cho nên, không bao lâu cô liền nhận được tin báo có bình luận. Đa số đều kinh ngạc hôm nay cô kết hôn, không ít người vào nói đùa, người thật sự cho cô ý kiến thì không bao nhiêu. Cô nhìn thấy một bình luận về hình ảnh nhân vật phản diện nào đó trong truyện tranh của cô, Tiết Tiểu Tần tức giận rồi! Cô điên cuồng bấm điện thoại viết trạng thái tiếp, nghiêm túc mà chính nghĩa nói với người hâm mộ: Chồng tôi rất xuất sắc và đẹp trai nhé! Từ hôm nay trở đi, tôi không yêu Ngạn Tổ nữa!
(*) Lần trước mình giải thích không chính xác lắm, lần này mình nói lại về V lớn nhé. [V lớn là chứng thực cá nhân đạt được trên Tân Lãng, Đằng Tấn, Võng Dịch và Weibo, được phần đông fan Weibo sử dụng. Bởi vì người sử dụng Weibo trải qua sự chứng thực, sau mỗi nick name Weibo đều kèm theo hình ảnh giống chữ “V” viết hoa trong tiếng Anh, dân mạng xưng những người trải qua chứng thực có số lượng fan Weibo lớn là “V lớn”, bình thường tài khoản weibo được chứng thực “V” thường có khoảng 50 vạn fan trở lên – Cám ơn Ốc Bảo Bảo giúp mình^_^]
Điều này thật sự chọc giận cô! Có lẽ bình thường cô giả đáng yêu, ngây ngây ngốc ngốc nhiều khiến hình tượng này ăn sâu vào lòng người. Vì thế, không ai tin cô, nói rằng cô gả cho Phạm Vĩ…
Tiết Tiểu Tần tức giận tắt điện thoại di động. Tối nay, cô nhất định ngủ cùng Hoắc Lương, để cho đám người hâm mộ bụng dạ nhỏ mọn này mở mang kiến thức!
Không biết Tiết Tiểu Tần lấy khí thế từ đâu, cô bắt đầu sắp xếp lại hành lý của mình. Vài ngày trước ngày cưới, mấy cô bạn thân của cô đều tặng quà cưới, sẽ rất có ích!
Trong phòng ngủ chỉ có một phòng để quần áo, cô đẩy cửa bước vào, được chia thành hai gian riêng biệt. Bên Hoắc Lương nhỏ hơn một chút, trong đó là quần áo bốn mùa và giày của anh ấy. Bên Tiết Tiểu Tần lớn hơn, cô chỉ muốn tìm đồ, nhưng vừa nhìn phòng quần áo miệng của Tiết Tiểu Tần biến thành hình chữ O!
Đồ của cô đều giao cho Hoắc Lương xử lý. Điều khiến cô bất ngờ chính là Hoắc Lương phân loại quần áo của cô ra rất rõ ràng, bao gồm cả: Mũ, khăn quàng cổ, bao tay, bít tất… toàn bộ đều xếp ngay ngắn. Đương nhiên, đó cũng không phải nguyên nhân khiến cô khiếp sợ, cô đứng tại chỗ nhìn phòng chứa quần áo… Toàn bộ quần áo và giày đều là mới!!!!
Hỏi thử trên đời này, cô gái nào không muốn có một phòng quần áo như thế?
Cộng thêm đồ trang sức và mĩ phẩm trang điểm… Tiết Tiểu Tần cảm thấy mình hưng phấn muốn ngất rồi! Hoắc tiên sinh tuyệt đối là người đàn ông tốt nhất thế giới!!!! Đêm tân hôn, anh lấy toàn bộ tài sản của mình ra giao cho cô, hơn nữa, còn chuẩn bị cho cô nhiều đồ như vậy!
Quần áo mặc bốn mùa xuân hạ thu đông đều đủ. Thậm chí, anh còn tỉ mỉ đến mức chuẩn bị sẵn trang sức đính kèm, chỉ cần lấy là mặc vào thôi. Tiết Tiểu Tần cảm động suýt khóc, chắc chắn cô đụng phải thần may mắn, nếu không thì làm sao cô có thể gả cho Hoắc Lương?
“Không biết em có thích hay không, nếu không thích, về sau em có thể mua cái khác thay vào.”
Âm thanh lạnh như hầm băng làm cho Tiết Tiểu Tần không biết nên tiếp tục cảm động hay là câm nín? Đột nhiên, cô nhớ tới mục đích mình vào phòng này. Tiết Tiểu Tần vội vàng thu hồi những xúc động và hưng phấn, cũng thuận tay đẩy Hoắc tiên sinh ra ngoài. Sau đó, đóng sầm cửa lại.
Hoắc Lương sắp xếp đồ đạc của cô xong… Vậy, anh đặt quà cưới của cô ở đâu?
Tìm một phòng quanh phòng vẫn không thấy, Tiết Tiểu Tần đành nhờ Hoắc Lương giúp đỡ.
“Trong phòng sát vách đó, quà cưới nhiều quá nên anh đưa sang phòng khác.”
Cũng may là nhà mình, bằng không Tiết Tiểu Tần nhất định dùng ánh mắt giết tên phá của này. Cô xoay người đi sang phòng sát vách, quà cáp được Hoắc Lương xếp ngay ngắn đâu vào đấy. Ngay cả thiệp chúc mừng cũng được anh xếp ngay ngắn. Tiết Tiểu Tần nhanh chóng tìm được được hộp quà của bạn thân tặng. Cô mở ra xem, bên trong là đồ lót màu hồng phấn gợi cảm của thương hiệu nổi tiếng, chất liệu vải thì mỏng tanh. Cái đồ chơi này mắc như quỷ!!!!
Thiệp chúc mừng của bạn thân thì khỏi phải nói, vẽ một nhân vật nhỏ, nhìn hình vẽ khiến Tiết Tiểu Tần nghĩ đến một loại đồ uống nào đó, lời đề tặng của đồ uống đó gọi là: Sảng khoái méo mó.
Cô che mặt, làm sao cô lại quen người không có khí tiết như thế chứ!!!
Tiết Tiểu Tần tràn ngập tình cảm và khát vọng, nhưng khi mặc lại có chút vấn đề. Ờ thì… mặc như thế nào nhỉ? Tiết Tiểu Tần ngồi trên thảm nghiên cứu sách hướng dẫn năm phút đồng hồ, cuối cùng cũng mặc được. Tiết Tiểu Tần nhìn dáng người ngực nở, mông cong, eo thon nhưng không quá gầy của mình suýt chảy nước miếng.
Đêm nay nhất định phải ngủ cùng Hoắc tiên sinh!
Cô mặc áo ngủ vào, mở cửa đi ra ngoài thì thấy Hoắc Lương đứng dựa vào tường chờ cô. Mặc dù anh không biết cô làm gì trong đó, nhưng Tiết Tiểu Tần vẫn cảm thấy xấu hổ. Nhớ tới bộ đồ dưới áo ngủ, cô liền lúng túng.
Trong khi cô lúng túng không biết để tay ở đâu, Hoắc Lương chủ động cầm tay nhỏ bé của cô. Bởi vì khẩn trương nên lòng bàn tay cô đổ mồ hôi, anh cầm khăn nhẹ nhàng giúp cô lau tay.
Đúng vậy, Hoắc Lương có chút khác người. Bây giờ mọi người đều dùng khăn giấy ướt, còn anh vẫn giữ thói quen mang theo khăn tay. Sau khi tốt nghiệp tiểu học, cô không còn mang khăn tay bên mình.
Cô có chút xấu hổ ngồi trên giường. Hoắc Lương cúi đầu lau tay cho cô, sau đó, anh đưa ly sữa tươi ấm tới trước mặt cô. Lo lắng cô ngại ngùng nên anh xoay mặt nhìn bên khác.
Hiện giờ, Tiết Tiểu Tần rút lại câu nói Hoắc tiên sinh không biết săn sóc người khác.
Không phải anh không biết săn sóc, anh rõ ràng săn sóc đến từng chút đấy!!!!
Tuy săn sóc hơi quá làm cho Tiết Tiểu Tần cảm thấy được cưng mà lo sợ, nhưng tóm lại cô thích nhiều hơn ghét.
Bởi vì, nhiệt tình và ân cần của Hoắc Lương không khiến người ta phản cảm. Anh làm việc rất chu đáo, nếu không phải do bản thân Tiết Tiểu Tần phát hiện, sợ rằng anh không bao giờ chủ động nói ra.
Người đàn ông mặt than, trầm tĩnh mà ấm áp… Thích chết được!
Tiết Tiểu Tần uống hết ly sữa, Hoắc Lương cầm ly sữa đi. Sau đó, quay sang nhìn cô: “Khóe miệng.”
“Hở?” Tiết Tiểu Tần sửng sốt, cô định lấy tay lau miệng, chợt trước mặt bị bóng mờ bao phủ. Thế là, Tiết Tiểu Tần mở to hai mắt, cô không dám tin nhìn khuôn mặt đẹp trai trức mắt…
Anh hôn cô…
Nụ hôn này không giống nụ hôn chuồn chuồn lướt nước sau khi đọc lời tuyên thệ. Đây là nụ hôn nồng chấy thật sự! Thật khó tưởng tưởng người đàn ông lạnh lùng như băng cũng có lúc nhiệt tình như lửa. Cuối cùng, Tiết Tiểu Tần bị hôn đến nhũn chân, cô đáng giá mình quá cao rồi! Cái gì mà phải ngủ với Hoắc tiên sinh, bày ra dáng vẻ nữ vương!!!!? Vừa bị Hoắc tiên sinh hôn, cả người cô liền mềm nhũn, để mặc cho ai kia muốn làm gì thì làm.
Tiết Tiểu Tần không biết áo ngủ của mình bị người ta cởi từ lúc nào. Áo ngủ cùng màu của hai người đều bị vứt trên mặt đất, chủ nhân của chúng thì hết sức triền miên trên giường lớn.
Lần đầu tiên trong đời, Tiết Tiểu Tần cảm thấy tin mình đập nhanh như vậy. Nhiệt độ trên người Hoắc Lương thuộc về dạng mát lạnh, nhưng cô lại cảm giác cơ thể anh nóng rực như lửa, khiến cho người ta không kịp cảnh giác.
Cô hoàn toàn nằm ở vị trí bị động. Hoắc Lương cởi áo ngủ của cô xong, nhìn đồ lót gợi cảm trên người cô. Lần đầu tiên, cô nhìn thấy ánh mắt anh dịu dàng như thế. Nếu anh có thể lộ ra biểu tình này, như vậy, biểu tình kia gọi là mỉm cười sao?
“Rất đẹp!” Hoắc Lương nhỏ giọng nói, anh dùng thái độ thành tín hôn lên từng tấc da thịt mềm mại trên người cô.
Tiết Tiểu Tần không ngờ chuyện nam nữ lại làm cho người ta vui sướng như thế. Cô cảm giác thân thể này không thuộc về cô mà thuộc về người đàn ông trên người cô. Tiết Tiểu Tần nhớ Hoắc Lương từng nói anh chưa từng làm chuyện này, cô có chút tức giận bất bình: “Anh thực sự chưa từng quan hệ trai gái hả?”
Hoắc Lương đang hôn cổ cô, nghe cô hỏi anh ngẩng đầu lên. Thanh âm lạnh lùng lại rất khẽ, nhưng vẻ mặt của anh… Ủa?
Vẻ mặt?!
Tiết Tiểu Tần trợn to mắt, Hoắc Lương cũng có biểu cảm!!!
Dù biến đổi rất nhỏ, nhưng Tiết Tiểu Tần có thể khẳng định, Hoắc Lương xác thực không phải mặt than! Ngược lại, vẻ mặt anh có chút ẩn nhẫn, hô hấp hơi gấp, sắc mặt cũng hơi đỏ ửng. Không thể hiện rõ ràng lắm, nhưng so với dáng vẻ nghiêm túc trong ngày thường của anh. Cái này có thể xếp vào kỳ tích thế giới!
Nhưng vì điều này, bầu không khí lãng mạn kiều diễm lập tức tan vỡ trong chớp mắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.