Ngày 14 tháng 2.
Tiền Phỉ chợt nhớ tới, ngày hôm đó ngoại trừ là ngày “mở hàng đầu năm” ,còn là ngày mà phương Tây gọi là “Lễ tình nhân.”
Tiền Phỉ suy nghĩ một chút, thử hỏi: “Lý Diệc Phi, hôm nay anh gọi cho tôi không phải chỉ để nói chuyện này đấy chứ, có phải lại cãi nhau với bạn gái không ?”
Cô nghe thấy phía bên kia điện thoại im lặng một lúc, sau đó có tiếng hừ lạnh phát ra như cơn địa chấn: “Băng vệ sinh, ở trong mắt cô em anh đây là kẻ hiếu chiến thế sao? Anh đây mà cứ phải cãi nhau với đứa con gái khác mới có thể gọi điện cho cô em à?”
Lúc này Tiền Phỉ đã hoàn toàn nghe không hiểu anh nói chuyện gì, chỉ có thể phụ họa theo: “Không không không, lúc nào thiếu gia anh cũng có thể gọi điện thoại cho tôi mà, nói chuyện xong với tôi lại có thể cãi nhau với đứa con gái khác được mà! Thật ra thì trình tự cũng không có quan trọng như vậy!”
Cô nghe thấy hình như ở đầu dây bên kia tiếng hít thở của Lý Diệc Phi thêm nặng nề. Có một cảm giác sung sướng tự nhiên trào dâng trong lòng…
“Băng vệ sinh đây là phẩm hạnh của cô chứ gì, anh đây cũng chỉ chúc cô lễ tình nhân độc thân vui vẻ!” Lý Diệc Phi kéo dài giọng nói, nói xong câu đó đã cúp máy ngay, Tiền Phỉ bị mấy câu chúc độc mồm của tên này làm cho tức hộc máu, nghĩ có nên gọi điện lại tặng tên bài này “chia tay vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-toi-o-chung-nha/2215201/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.