Não Tiền Phỉ run lên một cái, lại dùng dáng vẻ khi cãi nhau với Diêu Tinh Tinh thêm chút rượu gan cũng to hơn: “Chủ tịch Lâm, ngài quá khiêm tốn, nếu tôi có thể giống như ngài, hơn ba mươi tuổi đã sở hữu một khách sạn tiếng tăm như thế, đừng nói cho tôi về nằm đất, dù bảo tôi nằm sấp trên đường ray tàu hỏa cũng được!”
Chủ tịch Lâm cười đến mức nếp nhăn trên khóe mắt cũng giãn ra, “Sao mà tôi hơn ba mươi tuổi được chứ? Lão đây đã hơn năm mươi tuổi rồi!”
Vẻ mặt Tiền Phỉ rất thành thật, “Thật hay giả? Chủ tịch Lâm, nếu khi tôi năm mươi, có thể giống như ngài đây nhìn như hơn ba mươi tuổi, đời này sống thật quá đáng giá!”
Chủ tịch Lâm cười đến đỏ mặt rời đi. Trước khi đi còn cố ý hỏi danh thiếp của Tiền Phỉ.
Chủ tịch Lâm đi rồi, Lưu Nhất Phong người phụ trách dự án của công ty Tiền Phỉ lắc lư đi tới, vỗ vai cô nói: “Tiểu Tiền, thật là nhìn không ra, rất biết ăn nói đấy! Sớm biết thế này thì vừa nãy đã để cô phát huy trên bàn tiệc rồi, cũng không cần để tôi với lão Diêm uống với chủ tịch Lâm đến mức người trước ngã xuống, người sau tiến lên rồi! Cô nói mấy người mở khách sạn sao có thể uống được kinh như vậy?” Lão Diêm là người phụ trách tổ dự án bên công ty Lý Diệc Phi.
Tiền Phỉ cười cười, quay đầu lại thấy Lý Diệc Phi và những đồng nghiệp khác trong công ty anh ra.
Lý Diệc Phi nhìn cô nhếch một nụ cười dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-toi-o-chung-nha/138089/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.