Thứ năm – Tháng 11: Không thể chắc rằng sau cơn mưa lớn, trời sẽ hửng nắng hay sau những ngày nắng gắt, trời rút cục sẽ đổ mưa.
Lăn qua lăn lại trên nền đất lạnh, Diệp Anh choàng tỉnh dậy như có ai đó đánh thức cô từ trong vô thức. Chiếc đồng hồ trên bàn đã ngừng chạy từ đêm qua. Diệp Anh vò mái tóc bù xù, chạy quanh phòng tự hỏi nên làm gì trước tiên. Kem đánh răng vẫn còn lưu lại ở mép, chiếc vali mở toang, cô gần như ném vào đó mọi đồ đạc cô bắt gặp trong tầm mắt. Nhưng thứ quan trọng nhất, cô vẫn không thể nhớ ra mình đã để ở đâu. Cô hớt hải chạy ra phòng khách. An Nhiên trong bộ váy kẻ sọc trễ vai quen thuộc, lọt thỏm giữa chiếc ghế sofa, gương mặt u sầu, hai mắt sung húp vì một bộ phim truyền hình đang theo dõi. Diệp Anh thở dài, quay lại với cuộc tìm kiếm của mình. Cuối cùng, may mắn cũng mỉm cười với cô. Cô cúi xuống, giằng lấy tập bản thảo từ tay con trai An Nhiên và nhanh nhẹn đút vào miệng thằng bé một chiếc kẹo mút vị coca còn sót lại trong túi áo.
Diệp Anh vội vã kéo chiếc vali ra khỏi nhà trong sự tĩnh lặng của mọi người.
Nếu thời gian có thể như trong những bộ phim Diệp Anh từng viết, chỉ vài từ: 1 năm sau, 2 năm sau, mọi thứ đều thay đổi, thì thật tốt. Tiếc rằng cuộc sống chẳng bao giờ đơn giản như vậy. Một năm trôi qua, Diệp Anh vẫn quay cuồng để phân đều thời gian giữa công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-toi-da-thay-doi-nhu-the-day/2141608/chuong-33.html