Chủ nhật – Tháng 1: Ngày nắng ấm
Nửa đêm, Diệp Anh tỉnh giấc vì tiếng con Bob sủa ầm ĩ. Khi thấy người hàng xóm xuất hiện trước cửa nhà mình với bộ dạng mệt mỏi, Khải Hưng nhanh nhẹn mở lời, phân trần:
- Xin lỗi. Hôm nay tự nhiên con Bob không ngủ được.
Diệp Anh đột nhiên tiến lại gần Khải Hưng. Cô dùng tay banh hai mắt mở to hết cỡ. Bên trong nổi lên những tia đỏ.
- Anh thấy không? Không chỉ mình nó không ngủ được.
Nói rồi, Diệp Anh quay lưng định quay vào nhà thì bị Khải Hưng gọi giật lại.
- Mà này, chậu hoa thủy tiên của tôi nở rồi đấy!
Diệp Anh nói nhưng chân vẫn tiếp tục bước về phía trước.
- Chúc mừng anh.
- Mai chúng ta cùng ra ngoại ô. Tôi chở con Bob. Cô chở chậu hoa. Ở đó còn đẹp hơn nhiều lần so với chỗ lần trước.
Diệp Anh vặn tay nắm cửa, bước vào nhà.
- Cám ơn. Giờ tôi cần ngủ, không cần cảnh đẹp.
Khải Hưng im lặng trong giây lát rồi nói một hồi, gấp gáp.
- Mai là sinh nhật mẹ tôi. Bà thích nhất hoa thủy tiên vàng. Tôi muốn mang chậu hoa tới chỗ bà.
Diệp Anh quay trở ra, tiến về phía Khải Hưng, nhướn mày nhìn anh.
- Chúng ta hãy bắt taxi.
Khải Hưng cúi xuống, dùng hai tay nắm lấy bả vai Diệp Anh. Vừa nói, vừa nhìn vào mắt cô, nghiêm túc.
- Tin tôi đi. Tôi là bác sĩ. Lần trước bế cô, tôi biết cân nặng của cô không thể đùa đâu. Đạp xe tới đó một lần cũng tiêu tốn số calo bằng cả tuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-toi-da-thay-doi-nhu-the-day/110306/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.