Chương trước
Chương sau
Serena cũng rất cạn lời, Alpha này dùng một bộ xem tình địch nhìn mình, là có ý gì?
Cô là Omega!
Serena hướng tới Tô Mặc Tu trợn trắng mắt, quay đầu đi nhìn sang Ngôn Cảnh Tắc, đi xem những gia cụ năng lượng mặt trời kia: “Signa, mấy thứ này là cậu đòi với bọn họ sao? Là dùng để nấu cơm? Chị còn lần đầu tiên thấy đó!”
“Đây là bệ bếp năng lượng mặt trời.” Ngôn Cảnh Tắc nói, “Tôi muốn làm cơm, nên bọn họ đưa tới ngay.”
“Thứ này thoạt nhìn quá xịn! Cậu có thể dạy chị dùng không?” Serena hỏi.
Ngôn Cảnh Tắc còn nhớ thương chuyện Tô Mặc Tu không biết tên hắn, bản thân hắn cũng không chán ghét Serena, liền nói ngay: “Có thể.”
Ngôn Cảnh Tắc còn dư lại không ít nguyên liệu nấu ăn vô dụng, Serena hứng thú bừng bừng mà dùng gia cụ năng lượng mặt trời nấu một nồi canh cho mình, sung sướng không thôi mà uống lên.
“Đây là canh ngon nhất mà chị từng ăn đó! Không nghĩ tới chị còn có tiềm chất làm đầu bếp!” Serena đối với trù nghệ của mình phi thường vừa lòng.
Ngôn Cảnh Tắc đi theo húp một chén canh: “……” Cô nương chị quá tự tin!
Serena làm canh không khó ăn, nhưng thật sự rất bình thường, nguyên liệu nấu ăn bên trong còn cắt đến lớn nhỏ không đồng nhất……
Nhưng mà con gái mà, chắc chắn phải cổ vũ một chút, Ngôn Cảnh Tắc nói: “Xác thật ăn rất ngon, tôi tin tưởng chị luyện nhiều hơn, nhất định có thể đạt tới tiêu chuẩn ngự trù!”
Ở đế quốc Witte, người có trù nghệ tốt nhất sẽ được hoàng thất trao tặng danh hiệu ngự trù.
Serena nghe xong khích lệ, sướng lâng lâng.
Tô Mặc Tu: “Từ rất nhỏ tôi đã tự nấu cơm rồi, trù nghệ của tôi còn tốt hơn cô ta!” Kỳ thật y không làm cơm kiểu gì, nhưng canh này là Serena dựa theo từng bước Omega của y nói rồi làm theo, y đã nhớ kĩ toàn bộ bước làm, cảm thấy nhất định mình có thể làm tốt hơn Serena nhiều.
Ít nhất y sẽ không cắt thịt lát mỏng lát thì dày gấp đôi!
Serena đều hết chỗ nói rồi, Alpha này thế mà còn so trù nghệ với cô!
Bất quá như thế làm Serena đối với Tô Mặc Tu có một xíu xiu hảo cảm, rốt cuộc những Alpha ở Thủ Đô Tinh đều là bộ dáng đôi mắt mọc trên bầu trời. Xuống bếp? Không có khả quan!
Serena nói: “Chỉ nói không thì tính cái gì? Có bản lĩnh anh đi làm coi!”,,,,,,,,,,,,,,,,,,
Tô Mặc Tu không chút do dự đi nấu canh, y hoàn toàn dựa theo bước đi Ngôn Cảnh Tắc nói qua ban nãy, chỉ chốc lát đã làm xong một nồi canh, bưng cho Ngôn Cảnh Tắc.
Một bộ muốn tranh sủng đến cùng.
Ngôn Cảnh Tắc: “……”
Tô Mặc Tu làm canh thật đúng là ngon hơn Serena làm.
Thấy y mắt trông mong mà nhìn mình, Ngôn Cảnh Tắc nói: “Anh làm ngon hơn Serena.”
Tô Mặc Tu lần này thông thuận, khinh thường mà liếc nhìn Serena một cái.
Serena: “……” Xíu xiu hảo cảm lại biến mất rồi!
Trước đó, sau khi biết được Signa bị Alpha cường ngạnh đánh dấu, Serena liền rất lo lắng, sợ những Alpha vẫn luôn giám thị bọn họ kia sẽ xuống tay với cô.
Nhưng cô không có năng lực phản kháng.
Mấy ngày nay, Serena cũng thử qua những người giám thị đó, lúc này cô nhìn Tô Mặc Tu, hỏi: “Signa theo lý là phải gả cho Tô Mặc Tu, anh mạnh mẽ đánh dấu cậu ấy, không sợ nguyên soái các anh tìm anh phiền toái à?”
Tô Mặc Tu nói: “Sẽ không có phiền toái.”
“Anh tự tin như vậy?” Serena hỏi.
“Ừ.” Tô Mặc Tu bất đắc dĩ gật đầu, y không có khả cô tìm chính mình phiền toái.
“Vậy anh nghĩ tới hay không, Signa có lẽ cũng không muốn gả cho anh, liệu cậu ấy càng muốn gả cho Tô Mặc Tu thì sao?” Serena nhắc tới Tô Mặc Tu, mang ra vài phần sùng bái tới, “Rốt cuộc Tô Mặc Tu chính là chiến thần, là lãnh tụ của Quang Minh quân! Gả cho Tô Mặc Tu thì cái gì cũng có!”
Tô Mặc Tu không nói chuyện.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Serena, chị biết mà, tôi không muốn gả cho Tô Mặc Tu.”
“Tại sao?” Serena hỏi. Cha cô đánh giá Tô Mặc Tu vô cùng cao, trước kia cô ở trong quân còn hiểu biết tình trạng của những tinh cầu bị Tô Mặc Tu chiếm cứ kia.
Tuy rằng cô đối với chuyện mình bị nhốt ở Quang Minh tinh này cảm thấy rất phẫn nộ, nhưng cũng không cảm thấy Quang Minh quân bên này làm sai, rốt cuộc hai bên là quan hệ đối địch.
“Tôi từng đáp ứng người khác, vô luận như thế nào cũng sẽ không gả cho Tô Mặc Tu.” Ngôn Cảnh Tắc nói. Tuy rằng hắn cảm thấy bất mãn với chuyện Tu Tư không biết tên của hắn, nhưng cũng không muốn Tu Tư có gì đó hiểu lầm mình.
“Được rồi.” Serena bất đắc dĩ nói.
Tô Mặc Tu lại hỏi: “Em đã đáp ứng ai?”
“Một người rất quan trọng.” Ngôn Cảnh Tắc nói, dời đề tài đi, “Được rồi, thời gian không còn sớm, chúng ta trở về đi!”
Ngôn Cảnh Tắc nói, rồi muốn đi dọn những gia cụ kia.
Tô Mặc Tu thấy Ngôn Cảnh Tắc không muốn nói, càng buồn bực, nhưng y lại không thể đuổi theo hỏi……
Tuy rằng trong lòng buồn bực, nhưng Tô Mặc Tu vẫn cướp việc trước Ngôn Cảnh Tắc, cầm những gia cụ kia lên: “Tôi làm cho.”
Những việc nặng này sao có thể để Omega làm!
Ngôn Cảnh Tắc nhìn Tô Mặc Tu tới tới lui lui mà dọn đồ, chung quy cảm thấy không thể cứ như vậy tiếp được.
Hắn không phải Omega, hắn thậm chí sau khi nhìn thấy người này, càng nhiều là muốn đè người này dưới thân, mà không phải nằm dưới hầu hạ.
Nhưng người này hiển nhiên không phải nghĩ như vậy.
Vậy thì phiền toái.
Hắn cũng muốn nghĩ cách cải thiện tình huống của mình.
Nếu hắn vẫn luôn là một người chỉ có thể dựa vào người khác, hắn dựa vào cái gì khiến một Alpha khăng khăng một mực mà đi theo hắn?
Chuyện này không dễ làm.
Ngôn Cảnh Tắc tâm sự nặng nề mà đi theo Tô Mặc Tu vào phòng hắn.
Lúc này, hắn lại ý thức được một sự kiện khác —— người này trước đó hôn mê, hai người nằm trên một cái giường cũng không sao, nhưng hiện tại người này đã tỉnh…… Đêm nay làm sao ngủ?
Thời điểm Ngôn Cảnh Tắc nghĩ như vậy, Tô Mặc Tu cũng đã nghĩ tới điểm này, nhìn về chiếc giường trước đó mình nằm, mặt cũng đỏ.
Ngôn Cảnh Tắc: “……” Alpha này đang suy nghĩ cái gì?
“Chúng ta…… Chúng ta……” Tô Mặc Tu có phần chờ mong mà nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Tôi lại đi đòi một chiếc giường đi, chúng ta giữa lẫn nhau còn chưa đủ hiểu biết, tạm thời chia giường ngủ.”
Tô Mặc Tu có chút mất mát, nhưng nghĩ vậy là tạm thời, lại tràn ngập chờ mong với tương lai: “Không cần lại muốn một chiếc giường, tôi ngủ dưới đất là được! Tôi thích ngủ dưới đất!”
Vẫn là đừng để người ta biết bọn họ thật ra là chia giường ngủ!
“Anh xác định?” Ngôn Cảnh Tắc có chút cạn lời.
“Tôi xác định!” Tô Mặc Tu nói.
Ngôn Cảnh Tắc: “……”
Sau khi đám người Ngôn Cảnh Tắc vào nhà, những người xem “phát sóng trực tiếp” nhìn không tới gì cả.p
Lúc này, trong lòng bọn họ không có ý tưởng khác, cũng chỉ còn lại ghen ghét nồng đậm.
Nguyên soái của bọn họ có Omega, còn vào phòng Omega rồi kìa!
Đại đa số mọi người vẫn là cẩu độc thân mà!
“Nguyên soái như vậy quá buồn cười, tôi ghi xuống hết rồi!” Đột nhiên có người nói.
Người bên cạnh chấn kinh rồi: “Cậu cũng dám ghi hình nguyên soái?”
Người ghi video kia ngẩn người, ngay sau đó nói: “Tại sao không dám…… Tôi đột nhiên cảm thấy, nguyên soái hình như cũng không đáng sợ như vậy.”
Cũng phải……
Tô Mặc Tu trường kỳ ở thời kỳ cuồng bạo, tinh thần lực của y còn là mạnh nhất trong Quang Minh quân…… Tướng lãnh Quang Minh quân dĩ vãng trực diện y đều cảm thấy y cực kỳ đáng sợ.
Đặc biệt là Alpha Quang Minh quân, càng là sẽ y áp chế, ở trước mặt y thở mạnh cũng không dám suyễn.
Ray không sợ y, chủ yếu cũng là vì Ray là Beta, cảm giác không được tin tức tố.
Nhưng hiện tại cách màn hình, bọn họ cảm giác không được tin tức tố của Tô Mặc Tu.
Trơ mắt mà nhìn Tô Mặc Tu vây quanh một Omega xoay tới xoay lui…… Mọi người đột nhiên cảm thấy, nguyên soái của bọn họ rất đáng yêu.
Thật sự thật đáng sợ, bọn họ thế mà lại có ý nghĩ như vậy.
Người xem phát sóng trực tiếp đều chấn kinh rồi.
Trời đã tối rồi, hai Omega kia buổi tối sẽ không ra ngoài, mọi người bèn đều đi làm việc của mình, nên huấn luyện thì huấn luyện, nên công tác thì công tác.
Ban ngày xem video lãng phí quá nhiều thời gian, bọn họ buổi tối chỉ có thể tăng ca……
Mọi người bận việc đến nửa đêm mới làm xong công việc của mình, kết quả mới vừa làm xong, máy liên lạc trên tay đột nhiên vang lên, theo sát, bọn họ đã bị kéo vào một kênh có quyền hạn tối cao.
Tô Mặc Tu mặt xuất hiện trong kênh.0
“Chào nguyên soái!” Có người cười hì hì cùng Tô Mặc Tu chào hỏi, vừa rồi anh ta đang xem video mình mới ghi lại ban ngày, nên cũng không sợ Tô Mặc Tu.
Tô Mặc Tu lạnh lùng mà nhìn về phía camera, nhíu mày.
Người nọ bị dọa đến run run một cái, lập tức xụ mặt, lại không dám cợt nhả nữa.
Tô Mặc Tu thấy thế, bắt đầu dò hỏi chuyện mấy ngày nay phát sinh.
Mọi người rất nhanh liền đem chuyện phát sinh gần đây hội báo với y.
Trước đó, Camilla bên kia đột nhiên phát động tập kích bọn họ, xác thật không phải ý của Camilla, mà là thuộc hạ Camilla có người tự chủ trương.
Hiện tại người nọ đã không thấy tăm hơi.
“Phỏng chừng là Witte bên kia có người hy vọng chúng ta và Camilla lưỡng bại câu thương.” Tô Mặc Tu nói.
Những người khác cũng đều nghĩ như vậy.
Tô Mặc Tu lại nói: “Chuyện Serena, Camilla bên kia nói thế nào?”
Ray nói: “Camilla cho chúng ta một ít hạt giống, còn có một ít vật tư dân dụng khác, hy vọng chúng ta chiếu cố tốt cho Serena.”
Tô Mặc Tu sửng sốt: “Ông ta không đón Serena đi?”
“Ông ta nói bên kia có chút nguy hiểm……” Ray cũng thật cạn lời.
Tô Mặc Tu: “……” Y còn muốn nhanh chóng tiến cô gái này nhanh nhanh đi kia!
Tô Mặc Tu nghĩ nghĩ, hỏi: “Ông ta không sợ Alpha chúng ta bên này đánh dấu con gái ông ta à?”
Ray có phần bất đắc dĩ: “Tôi có nói, ông ta nói con gái ông ta cũng nên chịu chút giáo huấn, lại nói tin tưởng chúng ta.”
Lần này Tô Mặc Tu thật sự không còn lời gì để nói.
Nói xong Serena, mọi người lại nói về việc khác, chẳng hạn như từ chiếc phi thuyền chặn được của đế quốc Witte bên kia.
Ray nói: “Trên phi thuyền này có hệ thống phòng trộm rất mạnh, một khi bạo lực hóa giải, phi thuyền sẽ nổ mạnh ngay, chúng ta căn bản không có biện pháp mở phi thuyền này ra, xem cấu tạo bên trong.”
Quang Minh quân bên này cũng có nhà khoa học, còn tự chủ nghiên cứu ra phi thuyền, nhưng xa xa không bằng đế quốc Witte bên kia, hiện tại muốn học kỹ thuật của người ta, cũng học không đến……
“Vậy chỉ có thể để đó trước đã…… Sang năm kinh phí giáo dục lại thêm một ít, tranh thủ bồi dưỡng ra nhiều nhân tài hơn.” Tô Mặc Tu nói.
Ở đế quốc Witte, quý tộc lũng đoạn rất nhiều tri thức, những tri thức đó, người thường căn bản học không đến.
Mấy hành tinh bọn họ chiếm cứ tình huống càng không xong, những hành tinh này ở trong khu vực xa xôi, vô cùng nghèo khó, người trên đó sống hoàn toàn không giống người ở Thủ Đô Tinh.
Nơi này tuy rằng thuộc về đế quốc Witte, người ở trên đó cũng là người Witte, nhưng nơi này chỉ có mạng internet nội bộ tinh cầu, người ở đây hoàn toàn không biết về thế giới bên ngoài, ngoại trừ bọn người khống chế các tinh cầu này, những người khác chỉ có thể tiếp nhận giáo dục đơn giản nhất.
Trước đó, quý tộc thống trị các tinh cầu này có phi thuyền của chính mình, tùy thời có thể rời tinh cầu, nhưng còn tầng lớp bình dân…… những người duy nhất trong số bọn họ có thể đi khỏi tinh cầu chỉ có một số người nào đó lớn lên đặc biệt mỹ lệ, mà những người này đi rồi, rốt cuộc cũng không về được.
Lúc ấy, toàn bộ 99% tài phú của tinh cầu đều nằm trong tay quý tộc, mà người thường cả thức ăn, chữa bệnh cơ bản đều không chiếm được bảo đảm —— những quý tộc quản lý nơi này chỉ muốn cướp đi tài phú, căn bản không muốn xây dựng.
Này cũng làm cho bọn họ áp lực rất lớn, cũng may, mười mấy năm qua đi, đã tốt hơn rất nhiều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.