Chương trước
Chương sau
Chung Tình - Chương 169
Tác giả: Quyết Tuyệt - Edit: Kaorurits.
Mặc kệ là Tô gia người hay người Vương gia, trước đó đều cảm thấy, Tô Mặc Tu chắc chắn đã xảy ra chuyện.
Cái khác không nói, nếu y không xảy ra việc gì, vậy ba người Kình Thiên Tông kia làm sao dám động thủ với Tô gia?
Kết quả, ba người này đang kiêu ngạo, sư tổ* của bọn chúng tới vả mặt?
Tô Mặc Tu còn đã Kim Đan kỳ.
Người tu chân Kim Đan kỳ của Vương gia kia cảm thấy chân mình không ngăn được run rẩy —— vậy “Sư tổ” xuống tàu bay trước kia cho hắn ta cảm giác là sâu không lường được, cho nên hắn ta không dám lại trốn tránh, trực tiếp ra tới, mà hiện tại……
Tô Mặc Tu cũng hơn hẳn hắn ta nhiều!
Hắn ta chỉ có Kim Đan sơ kỳ, nhưng Tô Mặc Tu…… Đây là đã Kim Đan trung kỳ rồi chăng?
Lúc trước sao hắn ta lại như bị ma quỷ ám ảnh, muốn đối phó Tô gia?
Ba tùy tùng của Vu Lâm kia cũng bị dọa choáng váng.
Tô Mặc Tu không sao cả, thế mà còn thăng cấp Kim Đan…… Hay là Vu Lâm nói với bọn họ, tất cả đều là giả?
Hiện tại bọn họ bị bắt tại đương trường…… Về sau nên làm như thế nào cho phải?
Người Tô gia thì chỉ có kinh hỉ.
Tô lão gia tử khó nén kích động, bắt lấy tay Tô Mặc Tu: “A Tu, con không sao ư?”
“A Tu, con Kim Đan kỳ rồi?” Tô phụ cũng kích động không thôi.
“Con không sao cả, con đã Kim Đan kỳ.” Tô Mặc Tu nhìn về phía ba kẻ đi theo bên người Vu Lâm, luôn nhằm vào mình kia, “Bọn họ muốn làm cái gì?”
Một người trẻ tuổi Tô gia lập tức nói: “Bọn họ muốn giết chúng ta!”
Sắc mặt Tô Mặc Tu trầm xuống.
Y biết Vu Lâm có ý kiến với mình, nhưng không nghĩ tới Vu Lâm thế mà còn sẽ muốn động thủ với người nhà của y!
Vu Lâm thật quá đáng!
Y cũng thấy may mắn, may mắn mình kịp thời trở lại, nếu y không trở về……
Tô Mặc Tu rất tức giận, nhưng còn không đợi Tô Mặc Tu nói cái gì, tu sĩ Nguyên Anh kỳ trước đó đi xuống kia bèn nói với ba kẻ nọ: “Các ngươi thật to gan! Dám làm ra loại chuyện này!”
Theo sát, từ tàu bay kia lại xuống hai người.
Hai người này đều lăng không mà đứng, thực lực đồng dạng không kém gì Kim Đan kỳ, một người trong đó nói: “Nơi này là Tô gia đi? Các ngươi xông vào Tô gia, còn nói người Tô gia muốn giết các ngươi, đổi trắng thay đen! Kình Thiên Tông dung không được các ngươi!”
Một người khác nói: “Hà tất theo chân bọn chúng nói nhiều làm gì! Bắt lại mang về, thẩm vấn một phen là được!”
Hai người này, người Tô gia người Vương gia không quen biết, nhưng ba đệ tử Kình Thiên Tông lại đều nhận thức.
Này…… Đều là cao thủ Nguyên Anh kỳ của Kình Thiên Tông đây mà!
Sao bọn họ cũng đến? Trên tàu bay kia vậy mà không chỉ có một cao thủ Nguyên Anh kỳ?
Ba người này lập tức quỳ xuống, muốn cầu tình, nhưng mà một tu sĩ Nguyên Anh kỳ trong đó vung tay lên, bèn dùng pháp khí thu bọn họ lại.
Giữ lại ba người này chắc chắn sẽ nói mãi không ngừng, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tâm tình của lão tổ tông mất!
“Các vị này là……” Tô lão gia tử hỏi Tô Mặc Tu.
Tô Mặc Tu nhất nhất giải thích: “Đây là Sùng Bình chân nhân, Sùng Thanh chân nhân cùng Lạc Minh chân nhân.”
Chỉ có cao thủ Nguyên Anh kỳ trở lên mới có thể được trở thành “Chân nhân”*.
(*nhưng trong truyện này thì Kim Đan cũng được gọi Kim Đan chân nhân, như Lạc Sư lúc còn Kim Đan hoặc vị Kim Đan của Vương gia…. Không biết sao tác giả lại viết câu này)
Đương nhiên, đây không phải trọng điểm, trọng điểm là……
Giọng nói Tô lão gia tử phát run: “Đời… đời chữ Sùng? Nguyên Anh chân nhân?” Kình Thiên Tông trừ vị lão tổ tông kia, bối phận tối cao chính là đời chữ “Sùng”.
Đây còn không phải trọng điểm.
Trọng điểm là……Người đời chữ “Sùng” đều rất lớn tuổi, có thể sống đến bây giờ đã nói lên rằng, bọn họ ít nhất có thực lực Nguyên Anh kỳ!
“Ba vị chân nhân xác thật đều là Nguyên Anh chân nhân.” Tô Mặc Tu nói.
Tô lão gia tử suýt chút nữa một đầu ngã quỵ!
Nhà ông thế nhưng có ba Nguyên Anh chân nhân đến, đây là vinh quang kiểu gì! Chỉ là…… Sao ông cảm thấy xoay chuyển hôm nay vẫn còn tiếp tục*?
(*câu sau mình xem QT hay khác cũng không hiểu, nên mình chém)
Tôn tử ông thật có tiền đồ! Thế mà có thể cùng Nguyên Anh chân nhân đồng hành!
Người Tô gia đều kinh sợ, sôi nổi chắp tay thi lễ hành lễ: “Bái kiến chân nhân……”
“Không cần đa lễ.” ba vị chân nhân này cùng nhau nói, “Sau này đều là người một nhà.”
Sau này là người một nhà? Người Tô gia hơi ngốc ra.
Tu sĩ Kim Đan kỳ của Vương gia lúc này cũng đã sắp hỏng mất —— Tô Mặc Tu này rốt cuộc là có địa vị gì?
Ba vị Nguyên Anh chân nhân kia nói xong, lại vung tay lên, đem sân Tô gia bởi vì chiến đấu trở nên rách nát rửa sạch sạch sẽ, cũng chậm rãi đáp tàu bay xuống.
Mọi người lúc này mới phát hiện, trên tàu bay này còn có ba người.
Ba người này chờ tàu bay
Này ba người chờ tàu bay rơi xuống đất, liền chậm rãi từ tàu bay thượng đi xuống.
Bọn họ giống như là người thường chưa từng tu chân mà đi tới, nhưng không ai dám khinh thường bọn họ.
Bởi vì ba vị Nguyên Anh chân nhân đã xuống trước đó cùng nhau đi lên, nhìn bọn họ như vậy, thế mà như đang nghênh đón người từ tàu bay mới xuống kia.
Tô lão gia tử lúc này cũng không dám mở miệng hỏi, ngốc lăng lăng mà nhìn.
Tô gia bọn họ đây là nghênh đón đại nhân vật, vị này…… Sẽ không phải chính là Sùng Dương chân nhân đấy chứ?
Bọn họ nên tiếp đãi Sùng Dương chân nhân như thế nào đây?
Hiện tại lập tức đi quét dọn trong nhà còn kịp sao?
Từ từ, ông đã xem qua bức họa của Sùng Dương chân nhân, Sùng Dương chân nhân hình như không phải vậy nha!
Nhưng bộ dáng người này ông lại cảm thấy rất quen mắt, nếu tóc của hắn là màu trắng, lại thêm một chòm râu trắng nữa….
Tô lão gia tử đột nhiên có một duy đoán đáng sợ.
Mà lúc này, người nọ đi đến trước mặt ông: “Xin chào Tô lão gia tử.”
Ngôn Cảnh Tắc là không ngại đi theo Tô Mặc Tu gọi Tô lão gia tử là “Gia gia”, nhưng hắn lại lớn hơn Tô lão gia tử quá nhiều, Tu chân giới lại thích lấy tu vi luận bối phận.
Hắn rốt cuộc không mở miệng gọi.
“Xin chào ngài…… Ngài là……” Tô lão gia tử chỉ cảm thấy mình đặc biệt hoảng hốt, tim đập nhanh đến không chịu được.
“Ta đạo hào Hạo Nhiên.” Ngôn Cảnh Tắc đáp.
Tô lão gia tử hôm nay chịu kích thích thật sự quá nhiều, thân thể nhoáng lên ngất xỉu ngã về sau, may mắn Tô Mặc Tu đứng ở phía sau ông, tiếp được ông.
Ngôn Cảnh Tắc: “……”
Kim Đan chân nhân của Vương gia vẫn không có cảm giác tồn tại gì: “……” Hắn ta cũng muốn xỉu!
Tô Mặc Tu sau khi tiếp được Tô lão gia tử, bèn đưa vào một ít linh lực cho Tô lão gia tử.
Tô lão gia tử rốt cuộc tỉnh lại, kinh sợ mà quỳ gối xuống: “Bái…… bái kiến Hạo Nhiên chân nhân!”
Ngôn Cảnh Tắc trực tiếp đỡ ông: “Không cần khách khí như vậy.”
“Cần chứ cần chứ……” Tô lão gia tử nhìn Ngôn Cảnh Tắc đỡ tay ông, cảm giác chính mình lại muốn hôn mê rồi.
Hạo Nhiên chân nhân thế mà đỡ ông kìa! Đây chính là Hạo Nhiên chân nhân đó!
“Thật sự không cần, sau này đều là người một nhà.” Ngôn Cảnh Tắc cười nói.
Tại sao cả Hạo Nhiên chân nhân cũng nói “Sau này đều là người một nhà” vậy? Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?
Tô lão gia tử có chút không thể hiểu được.
Tô Mặc Tu thấy gia gia của mình nghi hoặc, dứt khoát nói: “Gia gia, con muốn cùng Hạo Nhiên chân nhân kết làm đạo lữ……”
“Con nói cái gì?” Tô lão gia tử và Tô phụ cùng nhau hỏi.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Là thế này, ta cùng Mặc Tu tính toán qua một thời gian tổ chức đại điển đạo lữ, lần này lại đây chính là vì mang chư vị đến Kình Thiên Tông.”
Sau khi đến, phát hiện người Tô gia đang gặp phải nguy cơ, Ngôn Cảnh Tắc rất ngượng ngùng.
Dù sao mâu thuẫn giữa Vu Lâm và Tô Mặc Tu sở dĩ lớn như vậy, cũng có quan hệ với việc hắn không thuận theo không buông tha.
Đồng thời, hắn cũng càng thêm kiên định ý tưởng muốn mang người Tô gia đi Kình Thiên Tông.
Nếu để người Tô gia ở lại nơi này, gặp phải nguy hiểm thì phải làm sao?
Lúc Ngôn Cảnh Tắc nói, mặt mang mỉm cười, phi thường hòa khí.
Nhưng mà…… Tròng mắt Tô lão gia tử lật lên, hoàn toàn hôn mê.
Tô phụ trước đó bị chút thương tích, nhưng vẫn luôn chịu đựng, lúc này nhất thời kích động khí huyết quay cuồng, há mồm phun ra một ngụm máu.
Ngôn Cảnh Tắc: “……”
Những người khác: “……”
Kim Đan chân nhân của Vương gia càng muốn hôn mê, nhưng hắn ta rốt cuộc là người tu chân Kim Đan kỳ, nào dễ dàng như vậy là có thể xỉu được? Hắn ta chỉ có thể kiên cường mà đứng nơi đó —— hắn ta không dám đi.
“A Tu?” Lúc này, lại có một giọng nói vang lên, ngay sau đó, một phụ nhân từ trong phòng bên cạnh đi ra.
Nữ quyến Tô gia trước đó vẫn luôn trốn tránh, hiện tại bên ngoài không còn động tĩnh, liền lấy hết can đảm đi ra.
Mà phụ nhân này đúng là mẫu thân của Tô Mặc Tu.
“Mẫu thân!” Tô Mặc Tu kêu lên một tiếng, lại nhìn về phía gia gia đang được mình đỡ, cuối cùng nói: “Chúng ta vào trong phòng nói chuyện?”
Gia gia của y kỳ thật cũng không phải thật sự ngất đi, thân thể là không thành vấn đề, lúc này phỏng chừng là…… Cảm thấy mình đang nằm mơ thôi.
Trước đó y cũng luôn có cảm giác như vậy đấy.
“Đi thôi.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Mọi người cứ như vậy một tổ ong mà ùa vào phòng, chỉ để một Nguyên Anh chân nhân lưu lại bên ngoài, nhìn về phía tu sĩ Kim Đan kỳ của Vương gia: “Nói đi, rốt cuộc là chuyện như thế nào?”
Tu sĩ Kim Đan kỳ Vương gia không dám có chút giấu giếm, nói thẳng ra.
Bên kia, Tô lão gia tử cuối cùng cũng tỉnh lại.
Biết được ý Tô Mặc Tu, ông lập tức ra quyết định, muốn đến Kình Thiên Tông trước.
Có thể đến đại tông môn như Kình Thiên Tông, đối với hậu thế Tô gia bọn họ có chỗ tốt rất lớn, đương nhiên muốn đi!
Cùng lúc đó, tại Kình Thiên Tông.
Nhóm người đầu tiên Tô gia phái đến tìm Tô Mặc Tu cuối cùng đã tới được Kình Thiên Tông.
Người đến tổng cộng ba người, một là cháu trai ruột của Tô Mặc Tu, một là đường muội Tô Mặc Tu, một người còn lại là con của một người hầu Tô gia.
Ba người này thiên phú đều rất tốt, đặc biệt là con của người hầu kia, thiên phú của hắn đặc biệt cao, cũng là bởi vì như vậy nên Tô gia rất coi trọng hắn, không chỉ không hề bắt cha mẹ hắn làm việc, còn dạy hắn tu luyện, cung cấp linh gạo cho hắn ăn.
Nhưng ba người họ thiên phú có tốt thì cũng chỉ có Luyện Khí kỳ, mà bọn họ lần này tới Kình Thiên Tông, ngoạn trừ truyền tin cho Tô Mặc Tu, cùng Tô Mặc Tu nói chuyện Vương gia tìm Tô gia phiền toái ra, còn muốn thử xem xem có thể giống Tô Mặc Tu, bái nhập vào Kình Thiên Tông hay không.
“Thúc của ta nói, Kình Thiên Tông là một tông môn cực kỳ lớn, rất nhiều người tiến vào Kình Thiên Tông, ngay từ đầu chỉ có thể làm một đệ tử ngoại môn thôi…… thúc ta ngay từ đầu chính là đệ tử ngoại môn! Tiến vào Kình Thiên Tông làm đệ tử ngoại môn cũng có thể bữa bữa đều ăn linh gạo, quá xịn!” Cháu trai Tô Mặc Tu đầy mặt hướng tới, “Nếu ta có thể đến Kình Thiên Tông làm đệ tử ngoại môn thì tốt rồi, chờ tương lai thúc ta thăng cấp Kim Đan, ta còn có thể bái thúc ta làm sư phụ.”
Thiên phú của ba người tuy rằng không tồi, nhưng đều so ra kém Tô Mặc Tu, nên chỉ nhờ vào Tô Mặc Tu có thể kéo bọn họ một phen.
Lúc bọn họ xuất phát, người của Vu Lâm còn chưa tới Vương gia, Tô gia gặp được phiền toái không tính là lớn, tâm tình ba người cũng rất không tồi, chỉ là Kình Thiên Tông này thoạt nhìn đặc biệt cao lớn, cho nên bọn họ có chút khiếp đảm.
Ba người đi vào cửa sơn môn Kình Thiên Tông, lại không dám đi lên đáp lời với người ta, xô đẩy trong chốc lát, cuối cùng vẫn là cháu trai Tô Mặc Tu tiến lên, nói với một tiểu quản sự ngoại môn Kình Thiên Tông: “Chào ngài, ta tới Kình Thiên Tông tìm người……”
“Các ngươi tìm ai? Nội môn hay là ngoại môn?” Tiểu quản sự kia một bên bận rộn việc của mình, một bên hỏi.
“Nội môn! Là thúc ta, tên là Tô Mặc Tu, y đã Trúc Cơ hậu kỳ!” cháu trai Tô Mặc Tu cảm thấy thúc thúc của mình tu vi rất cao, nói đến đây cũng có phần tự hào.
Một người bên cạnh nghe được người “Phụt” một tiếng phì cười: “Trúc Cơ hậu kỳ có cái gì mà tự hào? Kình Thiên Tông Trúc Cơ hậu kỳ, không một vạn cũng có 8000!” Bao nhiêu người cả đời kẹt ở Trúc Cơ hậu kỳ, đột phá không được đấy thôi!
Ba người Tô gia tức khắc có điểm quẫn bách.
Nhưng mà ngay tại đây, quản sự ngoại môn kia đột nhiên ném xuống công việc trên tay, kích động mà nói: “Các ngươi là người nhà của Tô chân nhân? Sao không nói sớm? Ta lập tức cho người tới đón các ngươi!”
Hắn thậm chí còn nhường ra chỗ ngồi của mình, nói: “Tới, tới, mời ngài ngồi!”
Ba người Tô gia đều ngốc ra.
Đây là có chuyện gì?
Còn có thể là chuyện như thế nào? Còn không phải…… Chuyện Hạo Nhiên chân nhân muốn cùng Tô Mặc Tu tổ chức đại điển đạo lữ đã truyền ra rồi sao?
Trong lúc nhất thời, toàn bộ người ở Tu chân giới đều bị sợ ngây người.
Hạo Nhiên chân nhân đã độc thân hơn hai ngàn năm, sao đột nhiên liền…… Tìm đạo lữ?
Cái khác không nói, chỉ bề ngoài Hạo Nhiên chân nhân, hắn tìm đạo lữ lại khiến cho người ta cảm thấy quái quái.
Cũng may, Tô lão gia tử và người Tô gia lại không cảm thấy bề ngoài Ngôn Cảnh Tắc kỳ quái.
Chủ yếu là cả nhà bọn họ tu vi đều thấp, người trong gia tộc tuổi già sức yếu không ít, huynh trưởng Tô Mặc Tu thực lực rất kém cỏi, bề ngoài không khác Tô lão gia tử là bao.
Bề ngoài Ngôn Cảnh Tắc, bọn họ vẫn có thể tiếp thu.
Bọn họ chỉ không rõ, người như Hạo Nhiên chân nhân như thế nào sẽ nhìn trúng Tô Mặc Tu.
Nếu là đổi thành người khác, bọn họ còn có khả năng cảm thấy, người ta coi trọng Tô Mặc Tu là có mưu đồ, nhưng Hạo Nhiên chân nhân…… Mặc kệ là Tô Mặc Tu vẫn là Tô gia, cũng chưa có cái gì có thể làm Hạo Nhiên chân nhân mưu đồ đi?
Mặc kệ trong lòng kỳ quái cỡ nào, người Tô gia vẫn là lòng mang toàn bộ gia sản, còn có Vương gia bồi thường, so với gia sản bọn họ còn nhiều hơn một chút tài vật, lên một chiếc tàu bay không xa hoa như của Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu nhưng lại lớn hơn, do một Nguyên Anh chân nhân khác cung cấp.
Bọn họ đang ngồi trên tàu bay do Nguyên Anh chân nhân thao tác đây nè!
Hết chương 169.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.