Chỗ ở của Tô Mặc Tu cách công ty y rất gần, xe y từ gara ngầm công ty lái ra không bao lâu, đã chạy vào một cái gara khác.
Hai người quét thẻ vào thang máy, trực tiếp lên đến tầng cao nhất.
Tòa nhà này là mỗi hộ nhà giàu hơn 300 mét vuông, một hộ hai thang máy —— mỗi tầng chỉ có một hộ, nhưng thang máy có hai cái, ngoại trừ thang máy cho chủ hộ dùng ra, còn có thang máy chuyên môn cho giúp việc.
Nhưng Tô Mặc Tu cũng không mời giúp việc, nhà y còn không có bài trí gì, trống rỗng có vẻ đặc biệt lớn.
“Anh chỉ có một mình, nên đồ đạc khá là thiếu.” Tô Mặc Tu giải thích một câu.
“Như vậy cũng khá tốt, phong cách tối giản,” Ngôn Cảnh Tắc hỏi, “Anh ở phòng nào?”
“Anh ở phòng ngủ chính.” Tô Mặc Tu nói.
Ngôn Cảnh Tắc đi theo Tô Mặc Tu tới phòng ngủ chính, liền phát hiện phòng ngủ chính có liên thông phòng để quần áo ban công phòng vệ sinh phòng tắm, cộng lại có thể có một trăm mét vuông.
Cuộc sống thổ hào, thật là làm người thường khó có thể tưởng tượng được.
Ngôn Cảnh Tắc nhìn về phía vị tổng tài bá đạo thổ hào mang mình đến đây kia, đang muốn nói gì đó, bỗng chú ý đến đối phương có phần không được tự nhiên, cũng không dám đối diện ánh mắt hắn!
Thật sự rất xin lỗi, con người hắn ấy à…… Thích được một tấc lại muốn tiến một thước.
Trước đó Tô Mặc Tu vẫn luôn nói chuyện đầu tư tài chính với hắn, hắn muốn ba hoa cái miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-tinh-quyet-tuyet/1050712/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.