Ngôn Cảnh Tắc đứng ở ven đường, suy xét về tương lai của mình.
Gió thổi bay tóc mái buông xuống trên trán hắn, lộ ra gương mặt hắn.
Tuy bởi vì rơi xuống nước, sắc mặt hắn bây giờ không quá đẹp, nhưng cậu trai mang theo chút u buồn vẫn vô cùng hấp dẫn người khác.
Một nữ sinh đi ngang qua không tự giác mà lấy điện thoại ra, chụp ảnh Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc chú ý tới điểm này, hướng tới cô lộ ra một nụ cười.
Mặt nữ sinh kia tức khắc đỏ bừng.
Ngôn Cảnh Tắc sờ sờ cái mũi của mình, không khỏi có chút tự hào.
Hắn lớn lên…… Thật sự rất tuấn tú!
Cho nên…… Hắn nên dựa mặt ăn cơm trước, kinh doanh fans của mình, chờ có chiêu số thích hợp thì lại gây dựng sự nghiệp?
Ngôn Cảnh Tắc xoa xoa trán, đánh xe trở lại nơi mình đang thuê ở.
Ngay từ đầu, nguyên chủ là ở tại ký túc xá công ty.
Công ty bọn họ ở thành phố B tấc đất tấc vàng, ký túc xá công ty cũng rất nhỏ, hơn nữa trong công ty, người giống nguyên chủ nửa chết nửa sống kiếm không đến bao nhiêu tiền có rất nhiều…… Lúc ấy, nguyên chủ cùng ba người khác chen chúc trong một cái phòng nhỏ, ngủ giường tầng!
Nguyên chủ đối với điều kiện dừng chân như vậy rất không vừa lòng, sau khi cùng Thái Cẩm Thuần ở bên nhau, bèn nói chuyện này ra. Khi đó Thái Cẩm Thuần còn thật thích nguyên chủ, bèn vung bàn tay lên, thuê cho nguyên chủ nơi nguyên chủ ở bây giờ.
Nhà này cách Thái gia và công ty cũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-tinh-quyet-tuyet/1050708/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.