Mỗi ngày Ngôn Cảnh Tắc ở bộ lạc Cự Hổ một ngày tốt hơn một ngày.
Sau khi kết thành bạn lữ với Hổ Tu, hai năm đầu, hắn vẫn luôn cùng Hổ Tu đi săn thú, nhưng sau này thực lực Hổ Tu càng ngày càng mạnh, hắn không đi theo nữa, sau đó…. Đến khi mấy bộ lạc gần đây gia nhập vào bọn họ, đến khi người bộ lạc Cự Hổ càng ngày càng nhiều……
Ngay cả Hổ Tu cũng không thường ra ngoài đi săn nữa.
Đại đa số người trong bộ lạc bọn họ còn không ở hốc cây nữa, mà là xây nhà cư trú.
Nhưng Ngôn Cảnh Tắc và Hổ Tu vẫn còn ở tại hốc cây của bọn họ, đương nhiên, hốc cây này bây giờ bọn họ chỉ dùng để ngủ, bình thường ăn thịt nướng thịt gì đó đều là ở trong ngôi nhà Ngôn Cảnh Tắc dùng xương cốt con khủng long khổng lồ mà Ngôn Cảnh Tắc đã giết kia xây lên.
Nhà ở này Ngôn Cảnh Tắc xây thật sự rất dụng tâm, cũng thật sự vững chắc, cả căn nhà ở đại khái cỡ hai mươi mét vuông, là phòng khách nhà bọn họ, cũng là địa điểm những quản sự trong bộ lạc ngẫu nhiên mở họp.
So với tụ hội bên ngoài khoảng đất trống, vẫn là tụ hội trong nhà tốt hơn.
Một bên tụ hội, một bên còn có thể ăn thịt nướng……
Người bộ lạc Cự Hổ càng ngày càng nhiều, hiện giờ đã vượt qua 500 người, Ngôn Cảnh Tắc vẫn luôn lo lắng bọn họ sẽ không đủ thức ăn, nhưng lo lắng của hắn là dư thừa.
Chỉ cần người bộ lạc Cự Hổ học được bảo tồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-tinh-quyet-tuyet/1050706/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.