Chương trước
Chương sau
Nguyên chủ hận nhất chính là Chu Lịch Minh, tiếp theo chính là trợ lý đã phản bội mình này.
Trợ lý này là đồng hương kiêm thân thích bà con xa với nguyên chủ.
Bản thân nguyên chủ là từ trong núi ra tới, sau khi phát đạt, một lòng nghĩ phải về tặng quê nhà, hắn quay phim đầu tiên hai trăm vạn, cơ bản đều tìm đồng hương quay, phim điện ảnh kia cảnh tượng cần thiết rất ít, hơn một tháng đã quay xong rồi. Lúc ấy hai diễn viên chính là hắn tìm học sinh sơ trung đang nghỉ hè, hắn cho mỗi người 3000 cộng thêm bao ăn ở, hai đứa nó nó liền đồng ý làm.
Còn bọn bắt cóc này nọ cũng đều là hắn tìm người trong thôn hoặc là diễn viên quần chúng sắm vai, đồng dạng chỉ cho mấy ngàn đồng tiền.
Chờ phim điện ảnh này phát hỏa, hắn bắt đầu tổ kiến đoàn phim của mình, càng dùng không ít người ở quê, còn quyên không ít tiền về quê.
Trợ lý này của hắn chính là khi đó tới bên cạnh hắn.
Người này có bằng đại học chuyên khoa, làm việc rất không tồi, lại là em họ bà con xa, nguyên chủ liền rất tín nhiệm gã.
Kết quả chính là tên trợ lý được nguyên chủ tín nhiệm này khuyến khích nguyên chủ, nói là dùng chút ma túy có thể kích thích linh cảm, bảo nguyên chủ thử xem.
Nguyên chủ mới đầu không muốn, gã còn trộm bỏ thêm ma túy vào bánh quy mà nguyên chủ ăn.
Nguyên chủ ăn xong thì như điên rồi vậy, vui vẻ mà cười ha ha, nhưng không thể phủ nhận, xác thật khiến cơn lo âu hậm hực, tâm lí trạng thái thật không tốt lúc ấy của nguyên chủ có cảm giác khác.
Đây là lần đầu tiên, sau đó nguyên chủ mắng chửi trợ lý một trận, bảo gã không được làm như vậy, nhưng trợ lý lại làm thêm một lần.
Nguyên chủ vẫn phát hỏa như cũ, nhưng sau đó, hắn liền bắt đầu nhận ma túy mà trợ lý đưa.
Hiện giờ, đã qua suốt một tháng, nguyên chủ đã nghiện, còn không chỉ là ma túy.
Ngôn Cảnh Tắc nhíu mày nhìn trợ lý: “Ai cho phép cậu ngồi ở chỗ đó?”
Trợ lý sửng sốt: “Anh họ, không nghĩ tới anh sớm như vậy đã tới, em đang ngồi đây trò chuyện với lão sư Lý.”
“Mày cút ra ngoài cho tao!” Ngôn Cảnh Tắc căm tức nhìn trợ lý này.
Trên mặt trợ lý lộ ra một chút nan kham, nhưng rất nhanh liền cười cười: “Anh họ đừng nóng giận, em lập tức đi ngay.”
Biên kịch được xưng là “lão sư Lý” kia thấy vậy, có chút bất mãn: “Đạo diễn Cố, đang bình thường sao cậu lại phát tính tình như vậy!”
Biên kịch Lý là nữ, đã hơn 50 tuổi.
Bà là biên kịch rất có tiếng, trước kia từng viết vài bộ phim truyền hình ratings rất cao. Hoặc là là nữ chính vì tình yêu vẫn luôn chịu ấm ức, bị mẹ chồng bắt nạt cũng không nói gì mà yên lặng chịu đựng, cuối cùng thắng tới đại đoàn viên; hoặc là chính là nữ chính thích nam chính, nhưng bởi vì hiểu lầm nam chính ngoại tình và đủ loại nguyên nhân nên tách khỏi nam chính, cùng nam hai ở bên nhau, cuối cùng lại cởi bỏ hiểu lầm với nam chính.
Tuy đã hơn 50 tuổi,
Tuy rằng đã hơn 50 tuổi, nhưng biên kịch Lý vẫn cảm thấy tình yêu lớn hơn trời như cũ.
Phim truyền hình của bà vẫn là có không ít người chú ý, những năm về trước càng rất được hoan nghênh, nhưng hiện tại đã có chút theo không kịp thời đại.
Quan trọng nhất chính là, mặc kệ là nguyên chủ hay là Ngôn Cảnh Tắc, kỳ thật đều thích không nổi tác phẩm của bà.
Ngôn Cảnh Tắc vẫn luôn cảm thấy làm việc thì phải chủ động xuất kích, dù sao nếu hắn là nữ chính, bị mẹ chồng bắt nạt thì chắc chắn sẽ phản kích, ngẫu nhiên gặp phải nam chính và nữ phụ hôn môi, càng sẽ đi lên cho một cái tát, chứ không phải bụm mặt khóc lóc chạy trốn.
Còn nguyên chủ…… tuy nguyên chủ thích Triệu Nghiên Quy, nhưng với hắn mà nói, quan trọng nhất chính là sự nghiệp.
Người như bọn họ, quay không được kịch bản do biên kịch Lý viết.
“Tôi phát giận thì liên quan gì đến chị?” Ngôn Cảnh Tắc nhìn về phía biên kịch Lý.
Kỳ thật mấy ngày nay, nguyên chủ mặc kệ là với trợ lý của mình hay là biên kịch Lý đều có mâu thuẫn.
Hắn quan hệ với trợ lý không tốt là trách trợ lý hại hắn nhiễm nghiện ma túy.
Hắn một bên từ tay trợ lý cầm đi ma túy, một bên lại ầm ĩ tranh cãi với trợ lý.
Nhưng ầm ĩ thì ầm ĩ, nguyên chủ tinh lực vô dụng vẫn sẽ giao rất nhiều việc cho trợ lý đi làm —— hắn vẫn cảm thấy trợ lý là người một nhà như cũ.
Còn biên kịch Lý, nguyên chủ đối với kịch bản của biên kịch Lý không quá vừa lòng, hai bên vẫn luôn có tranh chấp.
Tối hôm qua Chu Lịch Minh sẽ gửi mấy thứ tương quan với kịch bản chính là bởi vì nguyên chủ không muốn quay theo kịch bản này.
Đời trước, Chu Lịch Minh thừa dịp nguyên chủ bị leo giường tâm thần đại loạn thuyết phục nguyên chủ, nguyên chủ mới nhượng bộ, chiếu theo ý biên kịch Lý mà tới.
Biên kịch Lý tuổi không nhỏ, ngần ấy năm lăn lộn trong giới giải trí cũng lăn ra rất nhiều nhân mạch, chồng bà cũng là một diễn viên lâu năm rất nổi tiếng, bởi vậy cái giá bà cũng không nhỏ: “Đạo diễn Cố, cậu đây là cái thái độ gì?”
“Tôi chính là thái độ này,” Ngôn Cảnh Tắc nói, “Hôm qua tôi nói với chị rất nhiều rồi, nhưng chị chết sống không thay đổi, bây giờ tôi hỏi chị một câu, chị có sửa kịch bản hay không?”
“Sửa? Cậu muốn tôi sửa như thế nào? Nếu sửa lung tung thì phim sẽ lung tung rối loạn!” biên kịch Lý nói.
“Tôi mặc kệ, chị cần phải sửa!”
Biên kịch Lý đem kịch bản trên tay ném lên bàn, phát ra một tiếng ‘rầm’: “Đạo diễn Cố, cậu chưa từng quay phim tiên hiệp, chưa từng quay phim thần tượng, cũng đừng bắt người ta sửa lung tung!”
“Được rồi, tôi không quay kịch bản của chị nữa!”
Biên kịch Lý ngốc ra: “Cái gì?”
“Kịch bản này tôi không hài lòng, không quay! Tiền đặt cọc trước đó tôi đưa chị cũng không cần trả lại, mời chị đi!” Ngôn Cảnh Tắc chỉ vào cửa lớn nói.
Bọn họ đóng phim điện ảnh, làm biên kịch viết kịch bản, thường thường không phải ngay từ đầu đã thanh toán tiền, đều từng khoản từng khoản chậm rãi cấp, một số tiền cuối cùng thậm chí muốn chiếu phim rồi mới cấp.
Biên kịch còn muốn cùng tổ để tùy thời điều chỉnh lại kịch bản.
Phim này nguyên chủ quyết định muốn quay vào một tháng trước,
Này bộ diễn nguyên chủ là một tháng trước làm quyết định muốn chụp, hiện tại liền cho biên kịch Lý hai mươi vạn tiền đặt cọc.
Tiền này không ít, nhưng đã ký hợp đồng, xác thật không có lý do nào để lấy lại.
“Cậu đây là có ý gì?” biên kịch Lý ngây ra.
“Không có ý gì cả, tôi muốn quay một phim điện ảnh của riêng mình, không cần chị khoa tay múa chân.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Đang ồn ào, nhà làm phim, người đầu tư gì đó dưới sự dẫn dắt của trợ lý mới bị hắn đuổi ra, vào được.
Ngôn Cảnh Tắc cảm thấy, nguyên chủ thật là sử dụng ma túy đến hỏng hết đầu óc rồi.
Bộ phim này, nhà sản xuất người đầu tư vân vân đều là mặt hàng lung tung rối loạn, Chu Lịch Minh nói gần đây gã gặp chuyện nên đầu tư 500 vạn…… Rõ ràng có vấn đề!
Mà nguyên chủ, thế mà không cảm thấy không đúng!
Nhưng này cũng không thể trách nguyên chủ, nguyên chủ xuất thân rễ cỏ, trước kia lúc quay phim cũng không dùng tới tổ chức thành viên gì tốt quá.
Người ta đóng phim điện ảnh tiêu tốn trăm vạn mời stylist tới thiết kế hình tượng cho nhân vật trong phim, nguyên chủ thì sao? Cả chuyên viên trang điểm cũng tìm loại hợp túi tiền.
Tổ chức đoàn phim này trong mắt nguyên chủ đã tính là không tồi.
“Đây là đang làm sao vậy?” Người đầu tư lớn nhất, vị quy tắc ngầm Tề Kỳ kia – Vương tổng hỏi.
“Không có gì, chỉ là tôi chỉ là muốn quay một bộ phim của mình, không dựa theo lời các người nói thôi!” Ngôn Cảnh Tắc đáp.
“Đây gọi là gì đây? Đầu tư nhiều như vậy, hạng mục lớn như vậy, chung quy phải thương lượng với mọi người chứ.” Vương tổng cười tủm tỉm, giống như Ngôn Cảnh Tắc đang vô cớ gây rối vậy.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Ta không muốn thương lượng với các người, dù sao Tề Kỳ là tôi không có khả năng dùng!”
“Đạo diễn Cố! Lúc trước tôi đầu tư, đã nói điều kiện!” Vương tổng bất mãn, lúc trước ký hợp đồng đầu tư, tuy không phải đem chuyện dùng Tề Kỳ viết vào, nhưng gần như đã nói không sai biệt lắm, nếu không phải như vậy, Tề Kỳ cũng sẽ không thả ra tiếng gió nói gã muốn tham diễn.
“Ông có thể rút đầu tư về!” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Quyền lên tiếng đều ở trên tay tư bản, Vương tổng muốn rút đầu tư, hắn cũng không có biện pháp với Vương tổng, đương nhiên, Vương tổng cũng không thể đòi hắn tiền vi phạm hợp đồng, rốt cuộc hắn không cần Tề Kỳ, không tính trái với hiệp ước.
Diễn viên tới casting đều chờ ngoài đại sảnh, mà trong đại sảnh, Ngôn Cảnh Tắc đang cãi nhau với biên kịch, nhà đầu tư thậm chí đám người trợ lý phó đạo diễn của mình.
Sau khi nguyên chủ sử dụng ma túy, trạng thái có nét điên cuồng.
Ngôn Cảnh Tắc liền giả vờ là bộ dáng này, một bộ hoàn toàn không để mọi người ở đây trong mắt, luôn mồm chính là kịch bản vốn có thì không quay, hắn muốn quay phim điện ảnh của mình, tự hắn làm biên kịch.
Những người khác: “……” đạo diễn Cố có phải điên rồi hay không?!
Ngôn Cảnh Tắc chính là tính toán giả điên, một lần đuổi hết người không an phận ra khỏi đoàn phim.
Mấy năm nay nguyên chủ quay tới mười phim điện ảnh, có thể nói là sản lượng cao, cũng kiếm lời không ít tiền, trong ngành có chút danh tiếng.
Nhưng bởi vì nguyên chủ không phải xuất thân chính quy, kỹ xảo không đủ, quay điện ảnh đều là thương nghiệp bắp rang vân vân đủ thứ nguyên nhân, nên hắn trong giới địa vị cũng không cao cho lắm.
Chu Lịch Minh thì khác.
Chu Lịch Minh vốn chính là phú nhị đại, lúc trước đầu tư hai trăm vạn làm nguyên chủ quay phim điện ảnh, gã vẫn là học sinh, tiền này bất quá là một lần ăn tết thu tiền mừng tuổi của gã thôi.
Sau đó lại đầu tư kiếm lời, gã càng dưới sự trợ giúp của cha mẹ mở công ty điện ảnh.
Thời gian bảy năm, nguyên chủ quay tới mười phim, kiếm mấy ngàn vạn, Chu Lịch Minh lại là mở công ty làm đầu tư, kiếm ít nhất 2 tỷ.
Nguyên chủ lúc đầu quay mấy phim doanh thu phòng vé rất tốt, bèn giúp Chu Lịch Minh kiếm bảy tám trăm triệu.
Ngoài ra, Chu Lịch Minh tiến vào giới giải trí bảy năm, còn phát triển rất nhiều nhân mạch, những truyền thông nổi danh đều rất quen thuộc với gã.
Đời trước sau khi nguyên chủ cai nghiện, theo lý lấy tư lịch quá khứ của hắn, dẫu không thể lại làm đạo diễn thì cũng nên có người mời hắn đến đoàn làm phim hỗ trợ.
Là bởi vì Chu Lịch Minh, hắn mới có thể hoàn toàn tìm không thấy công việc.
Lúc ấy có diễn viên vì tham gia phim điện ảnh của nguyên chủ mà hot thu lưu nguyên chủ, sau đó hợp đồng công việc của người đó bị cướp, người cướp chính là nghệ sĩ dưới trướng Chu Lịch Minh!
Chu Lịch Minh thế lớn, Ngôn Cảnh Tắc tạm thời không có biện pháp cứng đối cứng với Chu Lịch Minh.
Nhưng hắn lại không thể tùy ý để Chu Lịch Minh bài bố.
Dứt khoát liền giả điên nháo loạn một hồi, đuổi hết người ra đi.
Chuyện nguyên chủ nhiễm nghiện ma túy, Chu Lịch Minh chắc chắc là biết đến, cũng sẽ tạm thời thả lỏng cảnh giác với hắn, hắn liền nhân cơ hội âm thầm phát triển, thuận tiện giải độc ma túy.
Bằng không…… Chu Lịch Minh hiện tại đi báo cảnh sát hắn sử dụng ma túy là có thể trực tiếp đánh hắn vào vực sâu.
Thời điểm Ngôn Cảnh Tắc đang ầm ĩ, Tô Mặc Tu đi theo Lưu Nhạc Nhan tới bên ngoài đại sảnh.
Nơi này thật ra cũng là một đại sảnh, bày rất nhiều ghế dựa để người ngồi, lúc này ngồi rất nhiều người cãi cọ ồn ào.
Khi Tô Mặc Tu từ bên ngoài tiến vào, tiếng nguyên chủ “xì xào” đột nhiên không còn.
Tuy Tô Mặc Tu có mấy năm rất nổi, nhưng y không hay tham gia các hoạt động, công việc chủ yếu là tham gia gameshow, cùng với tiến hành livestream.
Dù có là quay phim y cũng là quay web drama.
Cũng bởi vậy, người trong hiện thực gặp qua y cũng không nhiều, người trong giới điện ảnh càng là không thân với y.
Nhìn thấy người thật, mọi người không khỏi khiếp sợ —— người này thế mà…… Thật sự đẹp như vậy!
Bọn họ còn tưởng rằng toàn dựa vào phần mềm chỉnh sửa và filter!
Bây giờ phần mềm làm đặt có thể photoshop anh trai cao to đen hôi thành mỹ thiếu niên u buồn, bọn họ trước đó căn bản không tin Tô Mặc Tu thật sự lớn lên….
Mọi người bị dung mạo Tô Mặc Tu khiếp sợ, giây tiếp theo, lại cùng nhau nhìn về phía Tề Kỳ.
Tô Mặc Tu gần đây chính là cùng Tề Kỳ nháo đến túi bụi.
Tề Kỳ nhìn đến Tô Mặc Tu, cười chào hỏi: “Tô Mặc Tu, đã lâu không gặp.”
“Cũng không bao lâu, một tuần trước chúng ta có gặp qua.” Tô Mặc Tu nói.
Tề Kỳ đã sớm quen bộ dáng này của Tô Mặc Tu, cũng không thèm để ý: “Tô Mặc Tu, không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp được anh, anh cũng là tới tham gia casting của đạo diễn Cố sao?”
Chính như Lưu Nhạc Nhan nghe được, lời mời casting của Tô Mặc Tu là Tề Kỳ tìm người cấp cho.
Tề Kỳ còn tìm truyền thông đi theo bên cạnh.
Gã đã điều động nội bộ, sẽ tham gia diễn nam chính trong phim mới của đạo diễn Cố, Tô Mặc Tu thì sao? Trăm phần trăm là bất lực trở về.
Đến lúc đó gã lại có thể dẫm lên Tô Mặc Tu, gia tăng mức độ nổi tiếng của mình.
Đừng nhìn Tô Mặc Tu đã xuống, mức độ nổi tiếng của y vẫn rất cao —— mọi người có không thích Tô Mặc Tu cỡ nào, nhìn thấy tin tức về Tô Mặc Tu vẫn sẽ bấm vào xem.
“A Tu nhà tôi xác thật thu được lời đạo diễn Cố mời casting, nhưng chúng tôi không định tham gia casting.” Lưu Nhạc Nhan tiến lên một bước, đứng phía trước Tô Mặc Tu, “A Tu nhà tôi tiến vào giới giải trí chỉ là vì hoàn thành mộng tưởng, hiện tại cậu ấy đã tính toán rời giới, nên không tới đoạt cơ hội này của cậu.”
Tề Kỳ sửng sốt.
Tô Mặc Tu bình thường rất tiết kiệm, công ty nhận công việc cho y, y cũng đều rất nỗ lực đi làm, trước kia lúc gã còn quan hệ không tồi với Tô Mặc Tu, còn biết Tô Mặc Tu vẫn luôn tích cóp tiền.
Sao Tô Mặc Tu lại đột nhiên rời giới?
“Hầy, A Tu cũng là không có biện pháp, tuổi tác cậu ấy không nhỏ, cha mẹ cậu ấy bảo trở về kế thừa gia nghiệp.” Lưu Nhạc Nhan lại nói.
“Phụt.” Tề Kỳ cười, “Chị Lưu, chị muốn nói giỡn cũng không thể như vậy, loại thiết lập nhân vật phú nhị đại này đầy ngoài đường cái rồi, giờ chị an bài cho Tô Mặc Tu cũng an không nổi đâu.”
“Tôi có an bài nhân vật gì đâu, tôi toàn nói thật đấy! Tề Kỳ, lúc cậu ở công ty chúng tôi, cả ngày dán lên người A Tu, dán không được thì bịa đặt bôi đen A Tu, vì tiền cái gì cũng làm…. Còn nói chính mình là phú nhị đại, đây mới là buồn cười.” Lưu Nhạc Nhan nói, đôi tay cô véo eo, chuẩn bị bắt đầu véo Tề Kỳ.
Dù sao Tô Mặc Tu muốn rời giới, theo sát còn sẽ ra nước ngoài, cô tính toán bất cứ giá nào, hung hăng mà xé Tề Kỳ một hồi!
Vốn cô định làm như vậy là không muốn Tề Kỳ diễn phim của đạo diễn Cố, hiện tại ấy à…. Cô đơn thuần là muốn trút ra một hơi giận.
Tề Kỳ nghe được Lưu Nhạc Nhan nói, liền cười: “Chị Lưu, ở đây là chỗ của đạo diễn, dù chị muốn hắt nước bẩn lên tôi, muốn náo loạn, cũng đừng ở chỗ này……”
Gã có điểm lo lắng, nhưng cũng không để bụng.
Lưu Nhạc Nhan lại ầm ĩ thì thế nào?
Truyền thông đều đứng về phía gã, không bao lâu nữa, truyền thông sẽ đăng tin gã casting thành công, Tô Mặc Tu casting thất bại, cùng với người đại diện hắt nước bẩn vào gã, đại náo hiện trường casting vân vân.
Tô Mặc Tu muốn rời giới? Vậy vừa lúc, còn có thể để gã dẫm một đợt, rồi nói Tô Mặc Tu chột dạ bỏ chạy.
Lúc Tề Kỳ gửi lời mời casting cho Tô Mặc Tu đã sớm nghĩ đến, Lưu Nhạc Nhan có khả năng sẽ náo loạn, nhưng gã không thèm để ý.
Đạo diễn Cố người này rất thế lực, hết thảy nhìn về hướng tiền, nếu đã đáp ứng để gã diễn nam chính, vậy chuyện này liền ổn.
Mà gã chỉ cần “casting thành công”, tin tức kế tiếp tất nhiên sẽ tùy tiện gã viết.
Tề Kỳ đang đắc ý, cửa đại sảnh bên cạnh đột nhiên mở rộng ra.
Sau đó, những người trước đó đi vào người đầu tư này nọ, liền cùng nhau đi ra, sắc mặt cả đám còn rất khó xem.
Tề Kỳ thậm chí chú ý tới Vương tổng che lại đầu mình…… Không, che lại tóc giả trên đầu mình.
“Vương tổng?” Tề Kỳ quan tâm mà nhìn về phía Vương tổng. Gã là muốn tránh ngại, nhưng nếu gã thật sự chẳng quan tâm, Vương tổng chắc chắc sẽ nổi giận.
“Theo tôi đi!” Vương tổng nói với Tề Kỳ.
Tề Kỳ sửng sốt.
Mà lúc này, Ngôn Cảnh Tắc từ trong đại sảnh đi ra, lớn tiếng nói: “Đi đi, các người đều đi đi! Phim của tôi không cần các người chỉ chỉ trỏ trỏ! Tôi muốn quay phim điện ảnh của mình…… Tề Kỳ, tôi sẽ không để cậu đóng phim của tôi, đi đi!”
Biểu cảm Tề Kỳ cứng lại rồi.
Lưu Nhạc Nhan lại vui vẻ ra mặt, sùng bái mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc —— không hổ là đạo diễn Cố mà cô thích nhất, đúng là khí phách!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.