Ngưỡng cắm, đáy mắt một mảnh tịch mịch không tiếng động, là hố đêm của vũ vụ trong bóng tối bất tận, Diệp Cẩn Niên nhắm rồi mở đôi mắt, thích ứng với ánh sáng đèn nhiều màu sắc mờ ảo, khẽ khép hờ khi, che giấu bên dưới hàng mi cong, không một chút ấm áp, ánh sáng chẳng thể len lỏi vào nữa, Diệp Cẩn Niên tránh né đi vào trung tâm, đi nép ở khu vực vách, cậu nhìn dời về phía của quầy bar.
Giống mọi khi theo đơn của khách, Diệp Cẩn Niên mang rượu lên những ghế và các lầu riêng biệt, kiến trúc ghế ngồi hướng về chính giữa, nhạc rất lớn, vũ ca và những màn múa cột hoan ái, hòa theo tiếng nhạc, dục vọng càng khó lòng tiết chế, Diệp Cẩn Niên nâng cao tinh thần hơn, tránh né rủi ro lớn nhất ở bây giờ.
Thể trạng Diệp Cẩn Niên bây giờ vẫn còn rất yếu, vừa khỏi ốm, còn bị khiếm khuyết Pheromone, dù cho Kiều Kính Uyên bù vào chút xíu để giảm bớt vấn đề, vậy vẫn chưa đủ, nhiều hơn vì Diệp Cẩn Niên đưa đầu vào nguy hiểm, một Omega, làm sao dám tới nơi thế này.
“ Diệp Trí ”
Có người lên tiếng gọi tên cậu.
Diệp Cẩn Niên vừa lúc thoát khỏi mấy người trêu ghẹo cậu, nhịn xuống táo bạo tính tình, khẽ đá đá cẳng chân, bước chân đi lại nhức mỏi không thôi, vừa suyễn một hơi thở dài mới để ý đến có người vẫy gọi, cậu như mang chân thành vui vẻ, chẳng nhìn ra thật giả, chạy đến gần với hắn ta “ Vân Thiền? Làm
sao?”
Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-tinh-luc-chang-vang-lui-tan-vao-hung-dong/3648849/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.