Thức ăn ghê tởm đến sởn người, bùn đất bẩn thỉu bị dẫm đạp lên, hòa với máu vị tanh tưởi khiến người khác bụng dạ phải cồn cào. Có sinh viên tâm lý yếu kém lập tức nôn ra tại chỗ, với hiệu ứng đám đông hỗn loạn, vẻ mặt những người nọ tái mét khó coi.
Diệp Cẩn Niên làm xong, bất chợt đứng thẳng người, nhanh đến mức khiến bản thân cậu loạng choạng một chút, sắp ngã thì Diệp Cấn Niên vững vàng trọng tâm. Cậu đi một bước về phía cặp bị quăng ngã vừa rồi, toàn bộ hành trình đều khẽ cúi nhẹ đầu, khiến người khác nhìn không rõ đáy mắt trống rỗng. Là một màu đen của hư không, làm theo bản năng không ý thức.
Diệp Cẩn Niên sờ sờ nửa hồi, từng hành động làm thực nhẹ, thực chậm, những sinh viên khác nhưng không dám tiến lên, chỉ dõi theo Diệp Cẩn Niên đang làm gì.
Vỗ bụi bặm dính trên chiếc cặp phình to, cũ kỹ cảm giác khi sờ lên nhám sạm cực kỳ thô ráp, kinh sợ ánh mắt và kích động tò mò, Diệp Cẩn Niên hơi nheo mắt quay sang đám sinh viên trường chắn trước cửa nhà ăn.
Cậu đi về phía của bọn họ, tựa như tránh né tà vật, Diệp Cẩn Niên dừng khẽ bước chân, thoáng qua nhìn tất cả, lại nhìn bản thân kéo theo gậy bóng chày. Diệp Cẩn Niên nhếch môi, châm biếm nụ cười kéo lên, nhưng cậu chỉ đối bọn họ cười, rồi rời đi hiện trường.
Bắt nạt, bạo lực học đường, chính là như vậy sao, cảm giác khoái lạc không chỉ bởi đánh một cái bao cát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-tinh-luc-chang-vang-lui-tan-vao-hung-dong/3615334/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.