Sau khi thay đôi dép đi trong nhà bằng giày của chính mình, Diệp Cẩn Niên nhanh chóng bước khỏi bậc thềm nhà, bắt đầu từ bây giờ, cậu chẳng muốn về lại đây bao giờ nữa. Nửa đoạn bước chân, cậu dừng bước, như phát giác ra phía sau có ánh mắt nhìn cậu, Diệp Cẩn Niên bàn tay nắm lấy quai cặp hơi siết chặt.
Cái loại ánh mắt dính nhớt nhớt, tham luyến từng tất từng tế bào trong cơ thể, Diệp Cẩn Niên gai góc theo đó sởn hết cả lên.
Thiếu niên mẫn cảm quay đầu, thân người khẽ nghiêng, sau khi đưa ánh mắt tìm kiếm bóng dáng người không có. Diệp Cẩn Niên mới nhìn về phía cao cao bên trên, gần với cửa nhà, nhấp nháy ánh đèn nhỏ từ chiếc camera.
Cơn gió thoảng thốc tháo lướt qua thổi bay mái khá tóc dài của Diệp Cẩn Niên, lạnh lẽo gió nguồn tương phản với ánh mặt trời đang ngày càng tỏa ra nguồn nhiệt độ nóng hực.
Omega câu nhân không tự biết, mơ hồ ánh mắt hoài nghi nhìn về phía camera, tựa nhìn thẳng vào tâm trí nam nhân, dưới ánh nắng gắt màu vàng của thiên nhiên, làn da tựa hoa, hoảng trắng nõn, lông tơ nhỏ đến tinh mịn màng làm sao.
Từng điểm từng điểm nhu hòa, nhưng đôi mắt kia không thể che giấu được kiên cường bất khuất, tương phản lại cuốn hút, Kiều Kính Uyên mỉm cười, Omega của hắn thật xinh đẹp.
Ngắm ngắm một hồi lâu, thiếu niên quay đầu không dừng lại, Kiều Kính Uyên tiếc nuối khẩy nhẹ đầu ngón tay mình, đều không đủ, chỉ nhìn thôi thì sao có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-tinh-luc-chang-vang-lui-tan-vao-hung-dong/3615320/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.