'Bạn nhỏ, đừng cắn, nhả tay chú ra đi ” Diệp Cẩn Niên vừa nói, vừa thử xem có rút đầu ngón tay của mình ra được hay không, nhưng càng muốn kháng ngược, Diên càng phải cố chấp cắn lấy Diệp Cẩn Niên. Cậu thấy đành không đặng, với sức của Diệp Cẩn Niên, muốn thì sớm đã bẻ ra khớp hàm đứa bé rồi.
"(**)"
Nhưng Diệp Cẩn Niên không muốn, đôi khi, không phải cứ dùng đến bạo lực sẽ giải quyết được vấn đề.
Trừ Kiều Kính Uyên. 2
Nhất là ai lại làm vậy với một đứa bé đầu. Diên dưới cái nhìn dịu dàng của Diệp Cẩn Niên, cắn cũng không được, giữ càng đau hàm. Cuối cùng chịu thua, em mới chậm rãi nhả tay của cậu ra, nước dãi dính thượng xung quanh dấu cắn nhợt nhạt.
Diệp Cẩn Niên trầm ngâm, có phần không phản ứng lại mà nhìn đầu ngón tay của mình, Diên chột dạ, thấy sự chú ý của Diệp Cẩn Niên dừng lại thật lâu ở dấu răng, biệt nữu lại xoắn xuýt không thôi, đứa trẻ đáng yêu hạ xuống quyết tâm một chút, tùng xuống tay áo sơ mi dài, lau lau cho thật sạch sẽ nước bọt mình để lại.
Diệp Cẩn Niên “ Bạn nhỏ ngoan quá!”
Diên liếc Diệp Cẩn Niên, miệng nhỏ hơi mấp máy thứ âm thanh non nớt đứt quãng “ Ai xấu, như chú!”
Diệp Cẩn Niên
Kiến thức của Diệp Cẩn Niên phút mốt đã thay đổi, thiếu niên tưởng rằng bạn nhỏ là dạng trầm tĩnh ngoan ngoãn, không nghĩ đến còn rất có cá tính.Diệp Cẩn Niên dư quang nhìn xuống đứa bé đang dần ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-tinh-luc-chang-vang-lui-tan-vao-hung-dong/3587295/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.