Chương trước
Chương sau
“ Vậy thì đã thế nào? ” Diệp Cẩn Niên sắp khống chế không được tức giận, âm điệu khi nói đã chất chứa ngữ khí nghiến răng ken két, mà đầu dây bên kia, Chính Phi đã nhấc điện thoại ra xa xa khỏi lỗ tai, hắn thở nhẹ một hơi, lòng mang cảm khái may mắn bản thân nhanh tay, Chính Phi xoa mồ hôi ẩm ướt trên mặt, ấn bật loa bên ngoài điện thoại.

Cảm thấy khổng ổn, Chính Phi vươn tay, lục tìm bên trong xe, hộc chứa đồ ở bên trong lấy ra tai nghe không dây. Đeo vào thật mau, và rời khỏi xe, mang cặp xách tay của mình đi thang máy lên văn phòng.

Áo khoác lủng lẳng trên trên bắp tay rắn chắc hữu lực, thời tiết có phần nóng nực, dù đêm qua trời có một trận mưa lớn tầm tã đến cỡ nào. Thì ngày này nắng lên, ẩm ướt không khí cùng gay gắt ẩm thấp khiến người làm công phải di chuyển khắp nới bên ngoài phải khó chịu, hắn rũ rũ cổ áo để thoáng khí, còn xắn tay áo lên đến khuỷu tay chính mình.

Chính Phi khi không chú ý nghe Diệp Cẩn Niên trầm hạ tiếng nói mắng người, chỉ để ý đến bên tai đang toát lên sự buồn bực. Lúc lâu sau đó, Chính Phi cắt ngang một chút, ho khan, khẽ khàng nghiêm giọng lại, bắt đầu trở về với bộ dáng nghiêm túc làm việc thường ngày “ Cậu cứ bình tĩnh một chút ”

“ Bình tĩnh cái *** ” Thô tục tiếng mắng chửi phát ra từ miệng tiểu Omega, Chính Phi bị một câu này mắng hơi bất ngờ, còn chưa được định hình lại được đang xảy ra chuyện gì.

Diệp Cẩn Niên lại tiếp tục nói, âm thanh run rẩy mang theo tiếng gầm nhẹ ẩn chứa như đang kìm hãm còn quái thú đang muốn thoát khỏi lồng sắc “ Người bị bạo hành tinh thần lạnh đâu phải anh? Người bị công kích cũng đâu phải anh! Anh lấy cái quyền gì bảo tôi bình tĩnh! Tôi muốn ly hôn, chuyện này không thể thay đổi được! ”

Chính Phi lại không tiếng động than thở một hơi, âm lượng đã điều thấp đến sắp giáp tắt âm, vậy mà giọng nói tức giận của Diệp Cẩn Niên vẫn công kích được đến hắn, Chính Phi xoa xoa giữa mày.

Vốn tưởng cậu nhóc đó bình tĩnh, chịu đựng đến bây giờ đã là tuyệt vọng, không hiện ra ngoài mặt, nhưng hẳn đã chết tâm. Nếu Alpha mất trí nhớ rồi, vậy chẳng phải càng tốt hay sao.

Nhờ đó mà lợi dụng vào.

Khi mới nhìn đến Diệp Cẩn Niên, Chính Phi đã ngửi thấy được Pheromone nồng nặc của Alpha khi đánh dấu bạn đời. Mức độ dày đặc như vậy, còn mang theo cảnh cáo công kích khi hắn đến ngồi gần, dù đối diện thì vẫn bị ảnh hưởng đến.

Alpha mất trí nhớ, thường sẽ dựa theo đánh dấu và mùi hương bản thân từng để lại mà thân cận Omega, nhờ đó tạo thành một liên kết thể xác, cùng với tinh thần thể có nhau, vậy thì về sau trấn an càng thuận lợi.

Nhưng nếu sau khi chịu đánh dấu vĩnh cửu, muốn ly hôn, chỉ sợ là tương lai.....



Khách quan nghĩ là như vậy, còn theo trường hợp Diệp Cẩn Niên đang chịu, nếu Alpha bị buộc kết đôi với Omega, dù thời gian mấy trí nhớ có ngọt ngào đi chăng nữa, sau khi lấy lại trí nhớ, chỉ sợ người khổ là Diệp Cẩn Niên.

Chậc......

Những trường hợp khác nhau liên tục được Chính Phi đoán trước, đó chỉ là khách quan, nếu bản tính Alpha là kẻ ác thật sự, bản năng cao ngạo coi khinh bạn đời, vậy thì tương hợp càng khó, bản chất thế giới này tàn khốc rất nhiều, làm sao có thứ đơn giản đến thế, nhưng trường hợp thân chủ lần này vẫn có gì đó khiến Chính Phi cảm giác không đúng, không nên như vậy.

Chính Phi day day thái dương, tặc lưỡi, vứt lấy áo khoác ngoài lên giá đỡ, đặt xách tay da đến ghế sopha. Bắt đầu tìm kiếm một thứ gì đó, tùy tay lật lại một bản án thật lâu trước đây, vừa bay mắt lướt qua nhìn những dòng văn bản không tình cảm và bản lưu nháp cất giữ đã lâu, vừa mở lời hòa hoãn một chút Diệp Cẩn Niên “ Diệp Trí, cậu cần giữ tỉnh táo nếu muốn giải quyết được vấn đề, có hiểu không, bây giờ chúng ta cứ chung sống một đoạn thời gian, 3 tháng, nhiều nhất 3 tháng. Cậu cần cho cậu thời gian và Alpha của cậu khoảng thời gian. Sau đó tôi sẽ giúp cậu quyết đoạn đi cuộc hôn nhân này, được không? ”

Diệp Cẩn Niên lau mặt “ Tôi sợ rằng chính mình thoát không nổi cuộc hôn nhân này ”

Chính Phi “ Hả? ”

Diệp Cẩn Niên vẻ mặt thoáng buồn bã, nhưng thông qua cuộc gọi, Chính Phi chẳng thể thấy được biểu cảm đó.

Tội lỗi.

Nhưng vì sao lại là tội lỗi?

Cái này chỉ có thể có Diệp Cẩn Niên biết, một kẻ từ mạt thế đi đến hiện đại, bản thân sau khi kết hợp kí ức ở mạt thế hỗn loạn và hiện thế yên bình, chính Diệp Cẩn Niên lúc này nhưng sinh ra một có cái gọi là mền yếu tính người. Biết thương hại cho nguyên chủ Diệp Trí, áy náy vì chính mình độc chiếm thứ không thuộc về mình. Còn học được cách che giấu mũi nhọn, ra dáng vẻ yếu ớt tựa như thố ti hoa mong muốn được bảo hộ.

Sau khi Kiều Kính Uyên thức tỉnh, ở kế hoạch xảy ra khúc chiết, như rằng đã đoán được rồi tương lai sau này, Diệp Cẩn Niên càng không muốn thừa tình yêu muộn màng, rẻ bạc hơn cả cỏ dại của Kiều Kính Uyên, nó không dành cho cậu, cũng sẽ không dành cho Diệp Trí kịp nữa rồi.

Kiều Kính Uyên nếu là trọng sinh, vậy thì cậu sẽ để hắn tiếp tục hối tiếc ở quá khứ của hắn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.