“ Vậy thì đã thế nào? ” Diệp Cẩn Niên sắp khống chế không được tức giận, âm điệu khi nói đã chất chứa ngữ khí nghiến răng ken két, mà đầu dây bên kia, Chính Phi đã nhấc điện thoại ra xa xa khỏi lỗ tai, hắn thở nhẹ một hơi, lòng mang cảm khái may mắn bản thân nhanh tay, Chính Phi xoa mồ hôi ẩm ướt trên mặt, ấn bật loa bên ngoài điện thoại.
Cảm thấy khổng ổn, Chính Phi vươn tay, lục tìm bên trong xe, hộc chứa đồ ở bên trong lấy ra tai nghe không dây. Đeo vào thật mau, và rời khỏi xe, mang cặp xách tay của mình đi thang máy lên văn phòng.
Áo khoác lủng lẳng trên trên bắp tay rắn chắc hữu lực, thời tiết có phần nóng nực, dù đêm qua trời có một trận mưa lớn tầm tã đến cỡ nào. Thì ngày này nắng lên, ẩm ướt không khí cùng gay gắt ẩm thấp khiến người làm công phải di chuyển khắp nới bên ngoài phải khó chịu, hắn rũ rũ cổ áo để thoáng khí, còn xắn tay áo lên đến khuỷu tay chính mình.
Chính Phi khi không chú ý nghe Diệp Cẩn Niên trầm hạ tiếng nói mắng người, chỉ để ý đến bên tai đang toát lên sự buồn bực. Lúc lâu sau đó, Chính Phi cắt ngang một chút, ho khan, khẽ khàng nghiêm giọng lại, bắt đầu trở về với bộ dáng nghiêm túc làm việc thường ngày “ Cậu cứ bình tĩnh một chút ”
“ Bình tĩnh cái *** ” Thô tục tiếng mắng chửi phát ra từ miệng tiểu Omega, Chính Phi bị một câu này mắng hơi bất ngờ, còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-tinh-luc-chang-vang-lui-tan-vao-hung-dong/3586724/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.