Diệp Cẩn Niên còn chưa kịp vui lâu lắm, trong đầu cậu bỗng nhiên nhiều thêm những kí ức lạ lẫm, là quá khứ của Diệp Trí, nói ít cũng không, nhiều cũng chẳng đặng. Một chút nhói lên đau đớn khi kí ức xuất hiện, Diệp Cẩn Niên than thở một hơi.
Thiếu niên không tiếp tục nằm giả chết nữa, cậu chống cự bàn tay trên sàn, đứng lên. Kiều Kính Uyên vẻ mặt mang theo tức giận vì sự phản kháng hắn của người trước mắt, hắn nhìn chằm chằm Diệp Trí, hoặc nên nói, là Diệp Cẩn Niên.
Cậu nghiêng đầu, xoa nắn cánh tay trái của mình, giòn tan tiếng xương bị nắn lại, nhất thời chua sót vượt hạn mức chịu đựng. Trong đêm tối, đại sảnh nhà chính không có một tia sáng, Diệp Cẩn Niên khịt mũi, nước mắt tuôn trào vì quá đau.
Đột ngột hít vào không khí, quanh mũi còn ngửi được ngọt lịm hương hoa.
Và gay gắt mùi lạ, cảm giác mũi nhột nhột, Diệp Cẩn Niên che miệng hắt hơi.
“ Anh cố ý đúng không? ” Diệp Cẩn Niên nghẹn ngào nói, xoa mũi, lau đi nước mắt chật vật mới nhẹ nhàng mỉm cười với Kiều Kính Uyên.
“ Chuyện gì? ” Hắn mờ mịt hỏi lại.
“ Đánh dấu ”
“ Anh cố ý ” Diệp Cẩn Niên chỉ đầu ngón tay mình ở vị trí cổ, phía sau rất đau, ẩm ướt máu tươi và mồ hôi lạnh hòa với nhau. Thiếu niên đến từ mạt thế, có chút theo không kịp với thế giới mới, chỉ qua kí ức mà hiểu được đôi chút.
Quan hệ trên dưới trấn an lẫn nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-tinh-luc-chang-vang-lui-tan-vao-hung-dong/3586711/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.