Vì không để bản thân nghĩ lung tung, Khâu Quang Viễn tiến lên vài bước, nhìn Thái tử say ngất trên giường, lạnh lùng cười, nói: “Vốn định thương nghị chuyện Tề quân với Thái tử điện hạ, mà xem dáng dấp thế này là phải đợi đến ngày mai rồi.”
“…”
“Khâu mỗ thật có chỗ không rõ, Chung đại nhân dùng toàn bộ quan viên và tiền đồ của Chung gia để đánh đổi cho Thái tử có cơ hội ăn chơi chè chén thế này à?”
Đương nhiên Chung Dật nghe được ý mỉa mai của Khâu Quang Viễn, lòng y đã lên cơn giận, sao có thể chịu được người ngoài nói châm chọc: “Không nhọc lòng, Đại tư mã đại nhân chỉ cần làm tốt phần việc của ngài là được, không tiễn.”
“…”
Khâu Quang Viễn bị câu nói của y kích động đến nghẹn họng, cuối cùng vẫn không nói gì, chắp tay cáo lui. Trước khi đi, hắn dừng ngoài cửa, quay người nói, “Khâu mỗ để lại hai thị vệ bên ngoài, Chung đại nhân cần giúp đỡ, cứ gọi họ.”
Đại tư mã đi rồi trong phòng lại rơi vào yên tĩnh, chỉ còn tiếng hít thở trầm trầm của thiếu niên trên giường, Chung Dật bực tức thì vẫn cứ bực tức, không phát tác được với Thế An đã bất tỉnh. Sau một lát, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, xuyên qua tấm cửa y nhìn thấy hai bóng người lờ mờ đứng hai bên trái phải trước cửa, chắc là hai thị vệ Đại tư mã chu đáo để lại.
Chung Dật chống gậy đứng dậy, đến chậu nước giặt sạch khăn mặt, lại quay lại mép giường, lau mồ hôi cho Thế An, còn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-thai-pho/1335696/quyen-3-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.