Thanh âm bên kia, hình như là đang cãi nhau.
Ninh Thiển ôm ly cà phê, đứng nguyên tại chỗ, có nên lại đó hay không?
Đang do dự, loảng xoảng, là âm thanh thủy tinh bị vỡ.
Ninh Thiển buông ly cà phê trong tay, vội vàng chạy chậm đến văn phòng Ôn Cận, Ninh Thiển thậm chí không gõ cửa mà là khẩn trương đẩy cửa đi vào.
Ninh Thiển đột nhiên xuất hiện, làm hai người đang xung đột trong văn phòng dừng lại, đột nhiên im lặng.
Trên mặt đất tràn rải đầy mảnh thủy tinh, còn có một bó hoa hồng, như là bị người ném ra ngoài, tóm lại, bầu không khí trong văn phòng hiện giờ vô cùng căng thẳng.
Sắc mặt Ôn Cận rất khó coi, nàng chống cơ thể cao gầy, đang giằng co với người đàn ông kia, nếu Ninh Thiển không đoán sai, vậy mảnh thủy tinh vỡ trên nền nhà hẳn là do Ôn Cận làm, trước giờ cô chưa từng thấy Ôn Cận tức giận lớn như vậy.
“Cút.” Ôn Cận phun ra một chữ này với người đàn ông kia, cứ như nói thêm một chữ nữa, đều sẽ rất ghê tởm.
Lúc này, hai nhân viên an ninh vọt vào trong văn phòng, “Tiên sinh, phiền anh đi ra ngoài.”
Người đàn ông đột nhiên hét lên một câu, “Tôi là chồng cô ấy!”
Ôn Cận vẫn cứ lạnh lùng nói, “Đuổi anh ta ra ngoài.”
Ninh Thiển vọt vào văn phòng, rồi thấy một trò hề như vậy.
Sau một hồi giằng co, người đàn ông vẫn phải rời đi.
Trong văn phòng chỉ còn lại Ôn Cận và Ninh Thiển, hai người mặt đối mặt, nhìn đối phương, đồng thời muốn nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-yeu-nhau-vi-dan-tru-hai/4380539/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.