Trì Gia không lường trước được những lời này sẽ từ thốt ra từ trong miệng Cảnh Nhuế, dưới sự so sánh, có vẻ giống như mình cả đầu óc đều chứa phế liệu màu vàng.
Cảnh Nhuế bỗng nhiên nói như vậy, làm Trì Gia không thể không hoài nghi, cô ấy...!Chẳng lẽ thật sự thích mình?
Khi nhìn nhau, mỗi người đều mang những suy nghĩ riêng.
“Lên.” Cảnh Nhuế lôi kéo cánh tay Trì Gia, kéo nàng đứng dậy.
“Chị không nói đạo lý.”
“Tôi rất mệt, đừng để tôi phải lặp lại.” Ở trong mắt Cảnh Nhuế, trì tiểu thư tính tình ngoan cố mới gọi là không nói đạo lý, tuy rằng cô lừa Trì Gia, nhưng buổi sáng đúng thật là đã sốt nhẹ, đến bây giờ trạng thái vẫn chưa ổn định lắm.
“Tôi lại không bắt chị phải quan tâm tôi...” Nghe Cảnh Nhuế nói mệt, Trì Gia theo bản năng thu liễm ngữ khí, biến thành nhỏ giọng lầu bầu.
Vừa rồi lại là để người ta bón nước đường đen cho, lại là đêm rồi còn đi sai sử người ta nấu cháo, rốt cuộc vẫn là có chút xoắn xuýt.
Cùng Trì Gia náo loạn một trận này, Cảnh Nhuế đau đầu, ngữ khí nghe vào mang theo mệt mỏi, “Đừng lăn lộn nhau nữa, được không?”
Trì Gia ậm ừ một lúc, mới nói, “...Mặc áo ngủ của chị?”
Rốt cuộc không còn ngoan cố, Cảnh Nhuế gật đầu, “Tôi đi lấy cho cô.”
Đêm nay Trì Gia chưa nói phải đi về, bởi vì tại đáy lòng vẫn muốn ở lại, muốn Cảnh Nhuế dỗ dành nàng giống như vừa rồi, chăm sóc nàng, Trì Gia cười mình thiếu thốn tình cảm có bao nhiêu, chút chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-yeu-nhau-vi-dan-tru-hai/4380533/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.