"Cô dê tôi!" Trì Gia cao giọng, giống như bình thường hai người nói chuyện.
Không gian kín và nhỏ hẹp, âm điệu của Trì Gia khiến Cảnh Nhuế đau đầu.
"Cô tình tôi nguyện, mắc gì nói tôi dê cô?" Cảnh Nhuế dùng đầu ngón tay xoa nhẹ thái dương, dựa vào trên ghế ngồi nhìn Trì Gia, cười nhạt, "Cô không phải còn nói, "thật thoải mái" sao?"
Cả giọng của Trì Gia và Cảnh Nhuế đều như cái loa phường, anh tài xế nghe được cái đề tài này thì trong lòng thất kinh, nhưng phải cố biểu hiện như thể tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.
"Thoải mái" - Hai chữ chạm vào tai Trì Gia cũng là lúc cảm giác xấu hổ trong nàng dâng cao hừng hực.
"..." Trì Gia nghẹn lời, bởi vì đuối lý.
Lúc đầu là Cảnh Nhuế hôn nàng trước nhưng mà lúc sau hình như nàng lại càng manh động, đảo khách thành chủ, nhiệt tình hôn người ta.
"Nếu như cô cảm thấy là tôi dê cô..." Cảnh Nhuế nói, đột nhiên nghiêng người tiến gần đến Trì Gia, vừa vặn đem Trì Gia chặn ở một góc chỗ ngồi phía sau xe, cô vờ than nhẹ, "Tôi cho cô hôn lại năm phút đồng hồ, được không?"
Mặt của hai người gần sát, tựa hồ có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương.
Nhìn mặt mày tinh xảo của người đối diện, gò má Trì Gia hơi ửng hồng.
Không biết làm sao, hồi trước nàng thả thính nam thần mặt cũng không thấy đỏ, vậy mà giờ lại bị người phụ nữ này làm cho xấu hổ đến chín cả mặt mũi.
Thật mất mặt!
Bầu không khí lại một lần nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-yeu-nhau-vi-dan-tru-hai/4380512/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.