“ Tống Nhất Hàn, đó chính là cái giá của sự cố chấp, lần này thì chỉ có trời mới cứu được anh! ”
Nói xong câu đó, Trầm Cửu Ly nhìn qua bà Trầm, đôi mắt tròn xoe chứa đựng ánh nước rưng rưng lưng tròng, thực sự rất thất vọng và bất mãn về bà ấy, nghẹn ngào lên tiếng:
“ Mẹ đối xử với Tẫn Dực như vậy, sau này con còn mặt mũi nào nhìn gia đình của anh ấy nữa? ”
“ Vậy thì không cần nhìn nữa, mẹ cũng chẳng gả con cho cậu ta!
- Mẹ đã nghe Yên Nhiên nói hết rồi, con đừng đổ lỗi cho Nhất Hàn! ”
Yên Nhiên? Đổ lỗi?
Ruốc cuộc thì mẹ cô chẳng tin lời nào của cô, chỉ tin vào hai người phản bội, từng đâm Trầm Cửu Ly cô một nhát thật sâu, đau đến cả đời khó quên.
“ Mẹ tin Yên Nhiên vậy thì hôm nay sẵn tiện có Tống Nhất Hàn ở đây, mẹ hỏi cho rõ ràng đi, thử con và cậu ấy ai nói thật, ai nói dối, để biết con có thực sự đổ lỗi hay vu oan cho anh ta không! ”
Dường như Tống Nhất Hàn nhận ra giữa cô và bà Trầm đang đề cập đến vấn đề gì. Lúc này, anh ta chậm chạp bước tới, đối diện với ông bà Trầm khoanh tay và cúi đầu tỏ sự thành khẩn biết lỗi, lên tiếng:
“ Hai bác, con từng làm điều có lỗi với Cửu Ly, nhưng đó là ham muốn nhất thời, ăn bánh trả tiền chứ không day dưa qua lại, và chỉ có một lần duy nhất! ”
Trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-yeu-nhau-di/3409715/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.