Lại thêm một tháng trôi qua, cả hai đã chính thức yêu nhau được hơn ba tháng. Vào tối đó Đinh Tẫn Dực đã đổi gió cùng với Trầm Cửu Ly ăn tối lãng mãn trên du thuyền, hoa và quà đầy đủ, mật ngọt rót tràn vào tai, vậy mà vẫn không dụ dỗ được cô.
Hôm nay mười giờ tối Đinh Tẫn Dực mới đi làm trở về, cũng chưa ăn gì do công việc quá bận rộn, định sau khi tắm xong sẽ ăn tạm gì đó cho qua bữa.
Thế nhưng, vừa mở khóa bước vào thì bỗng nhiên có một người đột ngột nhảy ra hù dọa, khiến anh cũng đôi chút giật mình.
“ Đinh Tẫn Dực, anh từng làm chuyện xấu đúng không? ”
Trầm Cửu Ly hả hê cười tít cả mắt, mục đích trêu anh hôm nay xem như đã thành công.
“ Đúng! Anh đã từng dụ dỗ con gái nhà lành, nhưng thất bại! ”
“ Chẳng những thế, anh còn sợ ma nữa phải không? ”
“ Sợ em còn hơn cả ma! ”
Trầm Cửu Ly tiếp tục bật cười, không hề giận dỗi Đinh Tẫn Dực. Bởi vì, khi anh chẳng còn trêu đùa cô nữa, thì lúc ấy đã hết yêu cô rồi.
Sau đó, cô với tay cầm lấy chiếc cặp táp của anh, lên tiếng:
“ Thay giày đi, rồi đi tắm, xong xuống nhà ăn tối. ”
Biết bạn trai làm việc đến khuya, nghe bà Đinh bảo thường như vậy sẽ nhịn đói đi ngủ hay ăn tạm mì gói. Thế nên, sau tan làm về nhà tắm rửa, cô đã bắt taxi tới đây chuẩn bị vài món cho anh.
“ Tối nay anh mệt lắm, chắc không thể đưa em về. ”
“ Em tự bắt taxi! ”
Sắc mặt Đinh Tẫn Dực sầm xuống, sau đó đưa tay ngoắt yêu vào chóp mũi của cô, lên tiếng:
“ Sẽ không có cơ hội đó đâu, tối nay là em tự dâng mình đến cho anh đấy nhé! ”
“ Đồ lưu manh, tránh xa đi! ”
Cả hai vùng vằng với nhau từ phía dưới lên tận ở trên, sau khi Đinh Tẫn Dực vào tắm thì cô đem chiếc cặp táp của anh qua phòng làm việc, thấy trên bàn lộn xộn giấy tờ nên tốt bụng gom góp, sắp xếp gọn gàng.
Rất ra dáng cô bạn gái đảm đang.
Sau đó, Trầm Cửu Ly trở lại phòng ngủ của Đinh Tẫn Dực, đi ngang qua tủ quần áo nên tò mò dừng lại mở xem. Bên trong được sắp xếp vô cùng trật tự và ngay ngắn, áo sơ mi một dãy, áo vest một dãy nhưng đều tối màu và nhiều nhất là đen, trắng. Tiếp theo, cô mở thêm một chiếc tủ nữa, là dãy áo thun và áo choàng ngủ, phía dưới là những bộ đồ thể thao chồng chất lên nhau chặt kín. Đã thế, còn hẳn thêm ba chiếc tủ lớn nữa.
“ Một mình anh ấy có mặc hết đống này hay không vậy? ”
Tâm lý của cô hiện tại đang rất tiếc tiền, lại nhìn sang thêm hai tủ kính trong suốt chứa đựng cả trăm đôi giày thì muốn sảng hoàng, chưa tính mắt kính, phụ kiện và đồng hồ nữa.
“ Đúng là thiếu gia có khác, anh ấy chưa bao giờ biết tiết kiệm! ”
“ Hửm, em nói gì thế? ”
Bàn tay mát lạnh của Đinh Tẫn Dực vòng qua chiếc eo của Trầm Cửu Ly, chậm rãi nhẹ nhàng sờ vuốt theo bản năng đàn ông, khóe môi cứ cong cong vui vẻ.
Cô lập tức giữ lại, lên tiếng trả lời:
“ Em nói anh rất rất hoang phí! ”
“ Yên tâm, anh sẽ không để vợ con của mình thiếu thốn thứ gì! ”
Sau đó, sắc mặt từ đang rất nghiêm túc chuyển sang đểu cán vô cùng, mạnh bạo hôn vào gò má của cô liên tiếp mấy cái, cười đùa lên tiếng:
“ Nhưng anh nghĩ sau này mình sẽ hạn chế mua đồ hơn, cũng không mặc bao nhiêu, đúng không Cửu Ly? ”
Trầm Cửu Ly cô muốn lú lẫn, điên đầu với người đàn ông này. Chẳng lẽ bây giờ cô lại hỏi chuyện quá khứ, chứ rất muốn biết Đinh Tẫn Dực anh đã từng này nọ với người phụ nữ khác chưa.
“ Đinh Tẫn Dực, anh đừng ăn nói bậy bạ được không vậy? ”
“ Anh nói gì bậy bạ? ”
Sau đó, Đinh Tẫn Dực lại tráo trở lên tiếng:
“ Anh có bạn gái rồi, chỉ cần nghiêm chỉnh đi làm thôi, đâu còn được đi chơi như lúc trước mà cần nhiều quần áo. Ý anh là thế mà, em nghĩ điều khác sao? ”
Trầm Cửu Ly tức run cả người, hàm răng nghiến qua nghiến lại thực sự đã nổi giận, căn bản quá hiểu tính cách cực kỳ cà chớn và đổi trắng thay đen của Đinh Tẫn Dực.
“ Đâu còn được đi chơi hả? Thứ bảy tuần trước anh đi đâu đến một giờ đêm mới chịu về nhà? ”
“ Đó là trường hợp đặc biệt, hai thằng bạn thân của anh cùng lúc bị gái bỏ, tụi nó không cho anh về! ”
Xém chút nữa Đinh Tẫn Dực anh cũng bị gái bỏ luôn ấy chứ, lúc chưa về thì cô gọi cho anh, lúc về nhà thì anh gọi không nghe, nhắn tin năn nỉ không trả lời, sáng vừa gặp nhau đã lườm anh một cái bén hơn thanh gươm.
“ Cái gì anh cũng nói được hết, ghét! ”
Dứt câu, Trầm Cửu Ly cuộn tròn bàn tay đấm thẳng vào bụng của Đinh Tẫn Dực, như đang tập boxing.
Đột nhiên, điện thoại trong túi quần jean của cô reo lên. Cô lập tức nghiêm túc trở lại, vội vàng lấy ra xem thử của ai vào buổi tối thế này.
Là Trầm Cửu Phi, chị gái của cô!
“ A lô, em nghe đây chị! ”
“ Cửu Ly, mẹ đang nằm bệnh viện, em xin nghỉ phép về được không? ”
Sắc mặt Trầm Cửu Ly thay đổi nhanh chóng, run rẩy tay chân lo sợ, trong đôi mắt còn ú đọng giọt lệ.
“ Mẹ bị sao vậy chị? ”
“ Mẹ gặp tai nạn giao thông lúc bảy giờ tối, nhưng chị không thông báo cho em biết. Bây giờ tình hình đã ổn hơn, bị gãy tay phải và xây xát ngoài da chút ít. ”
Trầm Cửu Ly ở thành phố E, thông báo lúc đó cũng chẳng được gì, cứ để cho có kết quả hoặc sáng mai từ từ nói sau. Thế nhưng, bà ấy bị gãy tay phải, mọi sinh hoạt đều cần người giúp đỡ, cô ấy thì mắc con nhỏ không thể ở viện chăm sóc, nên nói cho cô biết sớm để sắp xếp công việc trở về.
“ Sao chị không nói sớm… ”
Sau đó, Trầm Cửu Ly nhìn vào đồng hồ trên tay, gấp gáp nói thêm:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]