Trầm Cửu Ly lên phòng được vài phút, thì Đinh Mạn Nhu cũng vào. Chẳng biết cô ấy đã rõ hay chưa, nhưng đang tò mò nhìn vào bó hoa hồng trên bàn của cô.
Anh ba cô đùa kiểu này chắc ế đến già luôn quá ~
“ Chị Cửu Ly, ai tặng hoa cho chị vậy? ”
Trầm Cửu Ly cười gượng, căn bản không biết trả lời cô ấy thế nào, nếu nói là của Đinh Tẫn Dực thì sao nhỉ?
“ Mạn Nhu à, em đừng la lớn nha! ”
Đinh Mạn Nhu chau mày, nhưng sau đó hai mắt đột nhiên căng ra mở choàng bất ngờ, hớn hở khẽ hỏi:
“ Có phải…anh ba em không? ”
Trầm Cửu Ly ngại ngùng gật đầu, nhưng cũng vừa bụm miệng của cô ấy lại, lỡ la lên một phát là cô chắc phải xin nghỉ việc.
Đinh Mạn Nhu lập tức gỡ tay cô xuống, kéo lại vào một góc trong phòng, vừa cười vừa nói:
“ Em kể chị nghe, anh ấy hôm qua còn bảo em trêu chị. ”
“ Trêu chị việc gì? ”
“ Thì việc em nói mẹ em đã tìm được đối tượng mới cho anh ấy đó, là ảnh bảo em nói thế, xem chị phản ứng như nào! ”
Sau đó, Đinh Mạn Nhu không nhịn được cười lớn, lên tiếng nói tiếp:
“ Ai ngờ chị buồn thiệt! ”
Trầm Cửu Ly tức đến đầu muốn bốc khói, mới yêu nhau nhưng hết chuyện này tới chuyện khác trêu cô, chính anh đã ép cô phải trở thành một cô bạn gái hung dữ.
Sau đó, Trầm Cửu Ly gửi một tin nhắn dài hơn cả bảng tấu sớ đến cho Đinh Tẫn Dực. Anh mất gần cả năm phút mới đọc xong hết nội dung, mặc dù chỉ toàn trách móc nhưng sao khuôn mặt của anh lại vui vẻ, hào hứng.
“ Anh xin lỗi mà, sau này không trêu em nữa! ”
“ Anh hứa đi! ”
“ Anh hứa! ”
Nhận được tin nhắn này, Trầm Cửu Ly mới hết giận hờn Đinh Tẫn Dực, nhoẻn miệng cười tươi xem như bỏ qua.
“ Em làm việc. ”
Bàn làm việc ở bên kia, Đinh Mạn Nhu cũng đang nhắn tin thông báo chuyện tốt với gia đình, chỉ vài giây ngắn ngủi trên dưới Đinh Gia đều biết Đinh Tẫn Dực đã có bạn gái.
Buổi trưa, nhân viên đều đi ra ngoài chỉ còn cả hai, do có hẹn với nhau. Lúc này, trong lúc chờ đợi Trầm Cửu Ly xử lý thêm vài chỗ để hoàn thành công việc, thì Đinh Mạn Nhu đã gọi FaceTime cho anh trai.
“ Anh nghe, có chuyện gì? ”
“ Phí giữ bạn gái một tháng bao nhiêu nhỉ? ”
“ Hết việc rồi sao Mạn Nhu? ”
Đinh Mạn Nhu bĩu môi, nhìn sang Trầm Cửu Ly rồi nâng giọng lên tiếng:
“ Sáng nay có anh đồng nghiệp mua cho chị ấy một ly socola, không chịu chi thì mất bạn gái ráng chịu, em nghỉ giúp rồi đó. ”
Trầm Cửu Ly hoảng hốt bật dậy khỏi chiếc ghế, lập tức chòm người qua tiếp tục bụm miệng của cô ấy, dĩ nhiên người đàn ông bên kia đã nhìn thấy tất cả.
“ Là ai vậy Mạn Nhu? Gửi sơ yếu lý lịch qua cho anh! ”
…----------------…
Trước khi tan làm, Trầm Cửu Ly đã nhận được một tin nhắn từ Đinh Tẫn Dực, bảo là anh đang ở trước cổng tập đoàn.
Hết giờ, cô thu dọn lại giấy tờ trên bàn, cầm lấy điện thoại và túi xách gấp gáp chạy đi, nôn nóng gặp bạn trai.
“ Bạn trai đến đón sao? ”
Trầm Cửu Ly mỉm cười gật đầu với chị đồng nghiệp, sau đó tiến nhanh về phía chiếc xe quen thuộc, mở cửa ngồi vào rồi lập tức đóng lại.
Lúc này, Đinh Tẫn Dực hắng giọng, lên tiếng:
“ Sáng uống socola chắc ngon lắm? ”
“ Dĩ nhiên là ngon rồi! ”
“ Dương Lãng, anh lái đến quán Coffee đi. ”
Khuôn mặt của Đinh Tẫn Dực vô cùng nghiêm túc, nhìn chằm chằm vào người Trầm Cửu Ly không dứt, từ trưa đến tối anh bị ứ động cơn nóng trong người nên cực kỳ khó chịu.
“ Anh ghen hả? ”
“ Anh không được ư? ”
Trầm Cửu Ly bật cười vui vẻ, ít nhất thì cô cũng trả thù anh được một chút chứ.
“ Được! ”.
Sau đó lại nói:
“ Em đói lắm, không uống socola nữa đâu! ”
Cả hai đến một nhà hàng gần đó ăn tối, chuyện kia cũng được bỏ qua không nhắc đến nữa, hiện tại đang tập trung ăn uống.
“ Tẫn Dực, ăn bên ngoài thế này cũng không tốt lắm đâu! ”
“ Đỡ hơn phải vào viện truyền nước! ”
Trầm Cửu Ly bực tức đặt mạnh cái bát xuống bàn, rướn người tới trước nặng nề thốt lên:
“ Lần đó anh có bị đau bụng không? ”
Đinh Tẫn Dực chậm rãi nhai nát thức ăn, cầm lấy ly nước lên uống rồi từ tốn trả lời:
“ Có, nhưng chưa đến mức vào viện, sợ em xấu hổ nên anh không nói! ”
Bờ môi Trầm Cửu Ly run rẩy, không biết do giận hay mắc cỡ, nhưng hiện tại trong lòng cô đang tự hoài nghi khả năng bếp núc của chính mình.
“ Anh nói thật hả? Không được lừa em đâu đấy! ”
“ Lừa em thì được gì? ”
Trầm Cửu Ly càng lúc càng hoang mang, bởi sắc mặt cực kỳ uy tín và không hề thay đổi của Đinh Tẫn Dực.
Chẳng lẽ cô tệ dữ vậy sao?
Cô tự nấu tự ăn có bị làm sao đâu?
“ Anh nhất định là lừa em! ”
Trầm Cửu Ly tiếp tục cầm lấy đôi đũa lên gấp thức ăn, dù thế nào thì đổ thừa cho anh trước đã, từ từ cô điều tra sao.
Trong lúc cô không để ý, Đinh Tẫn Dực đã lén lút nhoẻn miệng cười một cái, sau đó nhanh chóng thu lại làm ra vẻ mặt dửng dưng như không có gì.
Reng… reng…
“ Em nghe! ”
“ Em cua gái kiểu gì vậy Tẫn Dực? ”
Giọng điệu của Đinh Gia Hào như đang chăm biếm, chế giễu Đinh Tẫn Dực. Anh cau mày, bỏ hẳn đôi đũa xuống bát, hỏi lại:
“ Kiểu gì là sao? ”
“ Tiểu Nam gửi lời là, lớn lên con không nhờ chú ba dạy đâu nhé! ”
“ Anh nói gì vậy, anh hai? ”
Đinh Tẫn Dực thực sự nổi cáu, phát cọc, điều đó khiến Trầm Cửu Ly tò mò ngẩng lên, vừa chăm chú vừa cố tình lắng nghe.
“ Đường đường là nhị thiếu gia, chủ tịch tập đoàn Thiên Đỉnh, vậy mà… Ngày trước, chỉ cần tám ngày anh đã tán đổ chị hai em. Tẫn Dực, con anh để anh dạy, không nhờ! ”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]