Trở sang thành phố E một mình, còn được hai ngày nghỉ nên Trầm Cửu Ly hẹn một vài người chị đồng nghiệp và bạn học ăn uống, bù cho hôm cô hủy hẹn về thành phố V sớm.
Ngày đầu tiên đi làm sau năm mới, mọi thứ vẫn y như cũ, không hề thay đổi.
Lúc này, Đinh Mạn Nhu mở cửa vào phòng làm việc. Nhìn thấy Trầm Cửu Ly nên vội vàng chạy tới, kéo chiếc ghế của mình lại gần với cô để dễ dàng nói chuyện, lên tiếng:
“ Chị, chị giận anh ba em việc gì vậy? ”
Tối qua Trầm Cửu Ly có nhắn tin cho Mạn Nhu, thông báo rằng mình đã sang thành phố E, nhưng đến khi cô ấy nhắc tới Đinh Tẫn Dực thì cô lập tức bảo bận, không thèm trả lời, nên hôm nay gặp mặt quyết tâm phải hỏi bằng được.
“ Có việc gì đâu… ”
Trầm Cửu Ly cười gượng để né tránh, không phải đang giận hay trách Đinh Mạn Nhu, mà là cố tình giấu giếm giúp cho cô gái kia.
Nếu Mạn Nhu biết chuyện, chắc chắn sẽ không mai mối và giới thiệu Đinh Tẫn Dực cho cô.
Anh đã không thông báo với gia đình, chắc là đang bảo vệ người yêu và con gái, nên cô sẽ giúp họ giữ kín bí mật.
Chẳng phải vì thích anh, mà là cô gái đáng thương ấy!
“ Vậy tại sao chị không trả lời tin nhắn của anh ấy? ”
“ Mạn Nhu à, chị và anh ba của em không hợp, nên là sau này em đừng… nữa nhé? ”
“ Sau một thời gian tiếp xúc thì chị không có tình cảm với chủ tịch Đinh! ”
“ Ồ… vậy thì thôi ạ! ”
Trầm Cửu Ly đã nói đến như vậy, thì Đinh Mạn Nhu cũng biết điểm dừng, thực sự bỏ cuộc quay lại bàn làm việc. Cô cũng thở phào nhẹ nhõm, mọi chuyện xem như kết thúc tại đây.
Thế nhưng, buổi trưa tan làm Đinh Mạn Nhu đã chạy sang tập đoàn Thiên Đỉnh tìm anh trai, đem sự việc hôm nay kể lại cho Đinh Tẫn Dực, sau đó còn hỏi:
“ Anh đã làm gì chị ấy? ”
“ Người ta đã nói không có tình cảm với anh, sao em còn hỏi? ”
Đinh Mạn Nhu vốn dĩ không tin, đinh ninh trong lòng tất cả đều tại Đinh Tẫn Dực không chịu tỏ tình nên bị Trầm Cửu Ly giận dỗi, nghĩ anh trêu đùa tình cảm mới hành xử như thế.
Nếu đổi là Mạn Nhu cô, cô cũng sẽ làm vậy, thậm chí tìm gặp mắng một hơi cho thỏa mãn.
“ Anh ba, hay anh cứ thử gặp mặt tỏ tình với chị ấy xem. ”
Nghĩ đến, Đinh Tẫn Dực phát bực, đặt mạnh văn kiện trên tay xuống bàn, lên tiếng:
“ Tỏ tình cái gì? Tỏ tình với người đã có bạn trai ư? Trên đời này hết con gái để yêu rồi sao? ”
Đinh Tẫn Dực anh đâu có điên mà lau đầu vào tranh giành bạn gái với người khác, bấy nhiêu đó đã quá đủ. Một người có điều kiện tốt như anh, sao phải sợ không tìm được một cô gái đúng ý mình thích.
Đinh Mạn Nhu ngạc nhiên, chống hai tay xuống bàn làm việc chòm người tới trước, hỏi lại:
“ Chị Cửu Ly đã có bạn trai hả? Anh có nhầm lẫn gì không vậy? ”
“ Vậy em nghĩ lý do là gì không trả lời tin nhắn của anh? Không có tình cảm cũng đúng, căn bản đã có người trong lòng! ”
“ Anh hiểu lầm rồi, chị ấy không thể đã có bạn trai được! ”
“ Người ta có bạn trai du học bên Anh, ai kia vừa trở về thì chị Cửu Ly của em cũng vội vàng đi theo. Mạn Nhu, sau này em đừng nhắc đến người đó trước mặt anh! ”
Sắc mặt của Đinh Mạn Nhu thay đổi, những suy nghĩ về Trầm Cửu Ly cũng không được vẹn nguyên như lúc trước. Thậm chí, cô ấy còn chợt nhớ đến cuộc nói chuyện của Tạ Yên Nhiên và một người trong hôm cô bệnh.
Chẳng lẽ sự thật là như vậy sao?
Tại sao đã có bạn trai nhưng nói mình độc thân?
Đinh Mạn Nhu đột nhiên cảm thấy tội lỗi, nếu không phải cô tài lanh tài lẹt mai mối, kết nối cả hai thì bây giờ anh trai của cô cũng đâu thất tình.
“ Anh ba, em xin lỗi! ”
“ Ngốc, do em không biết, và chính anh cũng chẳng thể ngờ! ”
Đầu giờ chiều, Đinh Mạn Nhu quay lại tập đoàn Đinh Thị làm việc, tất nhiên có chạm mặt Trầm Cửu Ly. Lần này, người tránh né tiếp xúc lại là cô ấy, cười nhẹ chào hỏi rồi lại bàn của mình.
“ Mạn Nhu, thật ra thì chúng ta vẫn có thể làm chị em tốt! ”
Đinh Mạn Nhu lịch sự gật đầu, lên tiếng:
“ Không hợp, không có tình cảm thì thôi chị ạ! Có gì đâu, em đâu có giận chị, bình thường mà! ”
Trầm Cửu Ly thành thật đáp lại:
“ Chị sợ em giận chị! ”
“ Chị có lừa gì em không mà sợ em giận? ”
Bị Đinh Mạn Nhu hỏi ngược, với một nội dung Trầm Cửu Ly cũng không thể ngờ tới, nên có chút bàng hoàng và bối rối. Thế nhưng, sau đó cô lắc đầu liên tục, trả lời:
“ Lừa gì? Chị đâu có lừa em! ”
“ Không lừa thì thôi, chị đừng nghiêm trọng lên quá! ”
Người ta hay nói “ có tật giật mình ”, thực sự Trầm Cửu Ly rất giống với câu nói đó, khiến cho Đinh Mạn Nhu càng thêm tin tưởng những gì Đinh Tẫn Dực nói là sự thật.
Anh trai cô chưa bao giờ vu oan cho ai, chỉ có đôi khi hay trêu đùa nhiều chút.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]