Trước khi Khương Chỉ mang thai, cô chưa từng suy nghĩ về chuyện con cái.
Cô không giống như đại bộ phận những người trẻ tuổi khác, phản đối sinh con, cũng không giống như người của thế hệ trước cảm thấy nhất định phải sinh con, không sinh con chính là kỳ quái.
Đối với cô mà nói, mang thai thì sinh, sinh xong thì nuôi dưỡng cẩn thận, không có gì phải cảm thấy rối rắm.
Cho nên sau khi biết mình đã mang thai, nội tâm của Khương Chỉ chưa từng có nhiều gợn sóng. Cô chỉ lên mạng đặt mua một đống sách dạy con, lại bảo trợ lý đừng mua giày cao trên năm centimet.
Nhưng chờ đến khi về nhà, Khương Chỉ và Trì Triệt mặt đối mặt ngồi vào bàn ăn, cô mới phản ứng lại được.
Bản thân cô cảm thấy mình mang thai là tin tức tốt, bởi vì cả ông cụ Trì và ba mẹ cô đều rất hy vọng đứa nhỏ này ra đời. Mấy người bọn họ thường xuyên khen cô tốt bụng thường xuyên đi tới các nước khác trợ giúp người gặp nạn, nhưng cũng thở dài thườn thượt than thở, vợ chồng son mỗi tháng chỉ nhìn thấy nhau được một lần, làm sao có thể mang thai được.
Nhưng bọn họ chờ đợi không có nghĩa là Trì Triệt cũng sẽ chờ đợi.
Bọn họ vui vẻ, nhưng đối với Trì Triệt mà nói vẫn rất có thể là kinh hãi.
Nghĩ lại cả cuộc đời này của Trì Triệt.
Từ lúc sinh anh ra, Nghê Yểu xuất huyết nhiều dẫn đến tử vong.
Chỉ chuyện này đã đủ để anh có bóng ma tâm lý rất lớn đối với việc sinh con.
Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-vo-duyen-nhung-may-anh-co-tien/380511/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.