Khương Chỉ tìm việc là chuyện đã định phải xảy ra.
Mẹ Khương vẫn muốn dặn dò cô một vài câu.
“Không cần quá ganh đua bon chen làm gì. Cố gắng thông qua phỏng vấn ở vài nơi, sau đó chọn lấy công việc nào nhàn hạ nhất trong số đó mà làm, biết chưa con?”
Khương Chỉ ngoan ngoãn gật đầu: “Con biết rồi.”
Mặc dù đáp lại như vậy, nhưng hiện giờ cô đã là người trưởng thành, đương nhiên sẽ không chỉ chọn làm một công việc duy nhất, mà sẽ chọn ra những công việc mình được tuyển mà không bị xung đột về vấn đề thời gian, nhận lấy toàn bộ luôn!
“Đừng để bị người ta bắt nạt. Nếu bị sếp lớn áp bức, đồng nghiệp xa lánh thì cứ nghe lời mẹ, lập tức từ chức ngay, không cần do dự gì hết. Nhà chúng ta không khốn khó đến mức như con nghĩ đâu.”
Có lẽ là vì muốn gia tăng mức độ tin cậy, Nhạc Nhiễm còn nói thêm.
“Con còn nhớ chú Văn Ý của con không. Sở dĩ chú ấy có thể có được cuộc sống ổn định ở thành phố H, đều là nhờ ba con kéo chú ấy từ trong thôn nhà họ Khương ra thành phố, dạy dỗ các loại kỹ năng, còn giới thiệu các mối quan hệ cho chú ấy. Vậy nên nhất định chú ấy sẽ giúp đỡ chúng ta vượt qua cửa ải khó khăn này. Xảy ra chuyện gì, chú ấy cũng sẽ giúp chúng ta chống đỡ.”
Khương Chỉ lại gật gật đầu, lí nhí đáp lại mẹ Khương: “Con biết rồi mà.”
*
Những ngày nghỉ hè ngắn ngủi giống như bươm bướm tung tăng bay lượn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-vo-duyen-nhung-may-anh-co-tien/380439/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.