Mặc dù khi phản bác lại Hà Ngộ, Khương Chỉ rất hiên ngang, lưng đứng thẳng, lời nói cũng rất kiên cường.
Nhưng khi thật sự bước tới trước cửa nhà, trong lòng lại hoảng sợ.
Chính bởi vì quá tin tưởng vào sự yêu thương của ba mẹ nên mới sợ họ sẽ vì muốn tốt cho cô, cho dù có thật sự đến mức không cứu vãn nổi nữa cũng cố gắng giả vờ như không có gì, nhất quyết không dùng hạnh phúc của con gái để đổi lấy bình yên và giàu sang.
Với lại, nếu ba mẹ không ép cô phải gả cho Hà Ngộ, vậy thì cuối cùng sẽ xảy ra chuyện gì mới có thể ép cô đính hôn với Hà Ngộ đúng như tình tiết cốt truyện đây?
Lần này cũng sẽ giống như chuyện phá sản, không cách nào trốn tránh được sao?
Khương Chỉ mang theo nghi ngờ đi tới trước cửa nhà.
Chuông cửa tuần trước đã bị kẻ đòi nợ làm hỏng, cô nhấn hai lần đều không có tác dụng, cuối cùng phải gõ cửa.
"Cốc cốc.... __"
Tòa nhà này là khu chung cư nhỏ được xây dựng vào năm 1998, sau 20 năm đã dần xuất hiện nhiều vấn đề, nước rỉ điện rò tạm thời không nhắc tới, quan trọng là còn không cách âm.
Tiếng gõ cửa vừa vang lên, trong cửa liền truyền ra tiếng leng keng lẻng kẻng, cực kỳ vang.
Ngay cả tiếng dép lê trên nền đất, từ xa đến gần, cũng có thể nghe được rõ ràng.
"Nhớ đấy, chỉ cần nói chuyện nhà họ Hà là được! Ngàn vạn lần không được để con bé phát hiện ra chuyện gì khác."
"Biết rồi! Này, bà đi đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-vo-duyen-nhung-may-anh-co-tien/380437/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.