Hàn Thiên dùng linh lực, liên kết hơi nước trong không khí tạo thành tấm khiên chắn đạn, nhưng do Du Miên phát ra từ trường quá mạnh, làm mỏng lá chắn của anh, trên lưng Hàn Thiên bị thương khá nặng. Anh đông hơi nước trong không khí nối từ cành cây cao bên ngoài đến phòng Du Miên, bồng cô đu ra ngoài, vì nếu dùng dây thật sẽ bị phát hiện. Mà để duy trì sợi dây băng này, anh tổn hao linh lực khá nhiều, thêm phần từ trường phản vệ từ Du Miên, cơ thể Hàn Thiên bị nội thương khá nặng. Nhưng anh vẫn ôm, bao gọn cô trong vòng tay, bảo vệ cô an toàn. Khi vừa tiếp đất bên ngoài, Hàn Thiên đã đổ gục. Thần Phong và Ngải Tình nhanh chóng tới dìu hai người đem lên trực thăng, bay thẳng đến Long Thành.
Trực thăng vừa hạ cánh, một tốp bác sĩ ào ra đặt cả hai lên băng ca đẩy vào trong. Hàn Thiên suy yếu, cố nắm tay Thần Phong thều thào.
- "Phong! Em canh chừng Du Miên, đừng để ai đụng vào cô bé. Để anh....hặc...hặc...". Hàn Thiên tiếng nói đứt quãng, ho ra búng máu. Thần Phong hiểu ý, siết chặt tay anh gật gật:
- Anh yên tâm, còn Thần Phong ở đây, sẽ không ai đụng được vào Du Miên.
Hàn Thiên yên tâm, buông tay Thần Phong, rơi vào hôn mê. Hàn Thiên là tiết khí sư của Thiên Tộc, thuộc giống loài người, nên anh cũng sống, ăn ngủ như người, máu màu đỏ. Chỉ khác là Hàn Thiên có năng lực, tu dưỡng linh lực điều khiển được nước. Người của Thiên Tộc sinh ra đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-thuoc-ve-nhau/2434174/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.