Triệu Nhược lôi kéo Kỳ Lưu Hỏa rời đi.
Thẩm Nhã vẫn còn đang nói chuyện với Diệp Thành.
Sau khi Kỳ Lưu Hỏa ăn xong bữa cơm, đến lúc trở về lại nhìn thấy Diệp Thành đang ngồi một mình trên ghế, Thẩm Nhã không còn ở đó nữa.
Tiết tự học buổi tối còn chưa bắt đầu.
“Cho tớ đi vào.” Kỳ Lưu Hỏa đứng ở giữa lối đi.
Diệp Thành nghiêng mặt sang nhìn cô, “Không phải đã nói là cùng nhau ăn cơm sao?”
Kỳ Lưu Hỏa: “Thời gian không đợi người, tớ cũng không đợi người.”
“Có cá tính,” Diệp Thành đứng dậy nhường đường cho cô, “Tớ thích.”
Nhưng vị trí nhường chỗ này của Diệp Thành thực sự quá lưu manh, Kỳ Lưu Hỏa muốn đi qua từ đằng trước anh, nhưng hai chân Diệp Thành dài như vậy, tùy tiện mở rộng ra một cái, lúc cô đi qua liền giống như đang bị Diệp Thành ôm vào trong ngực.
Kỳ Lưu Hỏa nhìn về phía sau lưng Diệp Thành, “Tớ muốn đi qua sau lưng cậu.”
“Hỏa đại tỷ phóng khoáng* như vậy, còn để ý đến chuyện nhỏ nhặt này nữa sao?”
*Bản gốc là 社会我火姐, cụm từ 社会我 là một ngôn ngữ mạng của Trung Quốc, ý chỉ chê bai một người nào đó quá thô lỗ, không biết cư xử.
Kỳ Lưu Hỏa thầm nghĩ, tốt xấu gì tớ cũng là nữ đó, cậu là người sắp có bạn gái, tớ cũng nên biết ý tự giác giữ khoảng cách chứ.
“Được, tớ không thèm để ý, nhưng còn cậu…… Cậu nên tự cảm thấy……” Thôi được rồi, không cần lãng phí thời gian, qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-thu-ben-nhau-nhe/3334463/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.