Trên đường đi về, Vũ Quân lướt qua một quán cà phê nhỏ ven đường, vốn không định để ý đến, nhưng từ đằng xa có tiếng hú hét của ai đó vọng lại, kêu tên anh rõ mồn một, chỉ sợ anh không nghe thấy được.
“Vũ Quân, cái tên chết tiệt nhà cậu. Có nghe thấy không?”
“Này Vũ Quân, em là Tú Như đây”
Anh không khỏi rùng mình, đúng là kẻ thù không đáng sợ, đáng sợ là bạn bè thâm độc, nham hiểm. Kêu hẳn đích danh của cô ta để gọi anh lại.
Nghe vậy anh quay đầu nói, giọng lạnh băng, “Cậu kêu tiếng nữa là tớ lái về liền đó. Có câm không thì bảo?”
Gia Ngôn làm hành động kéo khóa miệng, “Được rồi được rồi, cậu lùi xe ra đây một lúc tớ có chuyện muốn nói”
Phía trong quán là Đức Huy cùng Lập Tân đang giương mắt ra nhìn xem Gia Ngôn đã tóm được Vũ Quân vào chưa.
Thấy bóng dáng anh cự tuyệt bước vào, Lập Tân mới lên tiếng.
“Tớ thấy cậu mấy hôm nay bỏ bê chúng tớ lắm nhé. Sao, có phải có bạn gái rồi không?”
Vũ Quân day nhẹ đôi môi mỏng của mình, ánh mắt hiện lên chút tia sáng, “Các cậu có thể coi là vậy”
Mọi người nghe xong thì trợn mắt nhìn nhau.
Không phải chứ! Cậu ta có bạn gái hồi nào vậy. Câu nói của anh vô tình khiêu khích cơn tò mò của họ trỗi dậy.
“Ai, khai mau lên”
Bọn họ chỉ nói đùa thôi, mà đâu ngờ anh lại khai thật.
“Các cậu nghĩ sao về Phi Vũ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-thich-nhau-nhung-khong-noi/3537552/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.