Ai rủ rê như thế nào, Phi Vũ một bước cũng không dám xuống. Vì cô ngại phải đối diện với anh.
Phi Vũ nghĩ anh là một thằng con trai, rất có thể sẽ nghĩ những cú va chạm thân thiết như thế là bình thường.
Nhưng cô là nữ mà, đối với việc đó rất bối rối.
Lồng ngực phập phồng nãy giờ vì hình ảnh ấy cứ liên tục hiện lên trong tâm trí của cô.
Vẫn là trong màn đêm đó, gương mặt của Vũ Quân phóng to dần ra trước mặt cô. Cô buồn cười muốn chết. Định hỏi anh đang làm trò gì vậy, nhưng chưa kịp nói thì đôi môi anh đã chặn lại lời nói đó rồi.
Hơi rượu bao trùm lấy khoang mũi cùng hương thơm đặc trưng nhè nhẹ của anh làm cô choáng váng.
Lần đầu chịu loại đả kích như vậy, thật sự không chịu nổi mà. Phi Vũ cảm thấy lúc đó mình chỉ muốn đánh người.
Nhưng anh lại mút lấy nó, âm thanh “chụt” kêu lên một tiếng ái muội. Cả người cô dần tê dại đi, gương mặt nhuộm sắc đỏ như ánh hoàng hôn.
Hơn nữa, Vũ Quân lúc sau còn có ý đồ tách môi Phi Vũ ra thì may sao cô đã kịp giành được lại ý thức. Đẩy người đang chiếm giữ mình, sau đó đánh một cái thật mạnh nhằm thức tỉnh người trong cơn mê.
- Không biết cậu ấy có đau không?
Sau một hồi ngẫm nghĩ, Phi Vũ nghĩ chắc trong lúc anh đang say thì đã nhầm mình thành người khác rồi.
- Lẽ nào là Tú Như chăng?
Nghĩ tới đó, mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-thich-nhau-nhung-khong-noi/3512474/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.