Chờ Thương Vương Thụ trở lại, hoàng cung đã bố trí sẵn dày đặc cấm vệ quân chờ lệnh tìm y trở về. Đáng nói Thạch Cơ đưa người về xong vẫn không có lấy một chút ý tứ rời đi, cứ mặt dày mài dạn ôm cột trong Tĩnh An Điện đe doạ thế nào cũng không chịu buông tay.
Thương Vương Thụ đuổi người mãi không đi được, đỡ trán đành để hắn ở lại ăn ngủ nghỉ trong cung.
Thạch Cơ ngồi xếp bằng ngay ngắn trên Long Sàng, trên người chòng thêm mấy vòng xích sắt bản lớn nhất ở nhân giới. Không cần đoán cũng biết tác giả của mấy xích sắt trên người hắn là ai rồi.
" Đế Tân, có thể cởi trói cho ta không? Người ta hứa sẽ không tấy mấy tay chân đâu mừ ~ " hắn trưng vẻ mặt ấu thú bi thương bị hắt hủi, giở giọng nũng nịu làm nũng với nam tử trường bào đen đang cầm lên bút lông phê chuẩn tấu chương.
Đối với trò cố ghê tởm người này của hắn, Thương Vương Thụ sống quá hai đời nội tâm không chút dao động vẫn vững như núi hạ bút lông phê tấu chương thứ hai của đại thần nào đấy.
Thạch Cơ kế hoạch đả động tâm mềm của y bởi vậy coi như chết non trong trứng.
Lý Na Tra đứng bên cạnh y hả hê biểu tình không chút giấu diếm lộ trên mặt, thậm chí còn không khách khí cười vào mặt hắn vô cùng tinh tế.
Đáng đời ngươi cục đá.
Thạch Cơ rất muốn nhảy tới cào tên oát con hỉ mũi chưa sạch kia nhưng đáng tiếc tay chân đã bị trói gô lại một chỗ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-thi-tam-di-be-ha/617390/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.