Vương Thiện đương nhiên biết rõ bản thân luôn bị theo dõi ở bốn phương tám hướng. Bởi vậy cô chỉ có thể hi vọng người đó có đủ khả năng để giải quyết đống tai mắt này.
Sau khi xác định bộ quần áo đang mặc có gắn thiết bị theo dõi của Tả Mạc thì Vương Thiện đã nhanh chóng mở tủ nhỏ bên cạnh, lấy ra một bộ quần áo bệnh nhân còn mới mà thay vào rồi mới từ từ bước đi. Cơ mà chân trước vừa bước, chân sau đã có một đoàn người lén lút đi theo. Chỉ là đi từ đầu hành lang đến cuối hành lang thôi mà cô đã phát hiện ra không dưới mười kẻ bám đuôi.
Vương Thiện khẽ cười đầy mỉa mai. Quả thực không khác bị giam lỏng là bao.
Khi đã thuận lợi vào được nhà vệ sinh chung, Vương Thiện bất ngờ bị một cô gái mặc đồ bó đen bóng kéo vào một phòng vệ sinh nhỏ. Cô gái ấy đưa mắt nhìn ra phía sau cô rồi nhỏ giọng nói:
"Tôi tên Vương Hạ, tôi sẽ đưa cô đi. Giờ cô hãy thay đồ ra."
Vương Hạ đưa cho Vương Thiện một bộ đồ lao công. Cô không ngần ngại liền thay ra ngay lập tức.
Vương Hạ không nói thêm lời nào chỉ nhanh nhẹn đạp lên bồn cầu, mở lỗ thông gió phía trên rồi leo lên, đưa tay xuống đón Vương Thiện.
Vì phần chân đi lại không tiện nên Vương Thiện chủ yếu là dựa vào lực tay để níu lấy Vương Hạ. Nhưng cô còn chưa leo lên được nửa người thì cửa phòng vệ sinh đã bật mở, Cảnh Thác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-that-su-chi-la-ban-giuong/2626687/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.