Ngồi trong chiếc BMW đen bóng, Vương Thiện từ ghế trên quay cả người xuống, hỏi Ngô Duy:
"Hiện tại ông đang làm cái gì đấy?"
"Làm ở bên ngoại giao trong tập đoàn Tả gia."
Vương Thiện gật đầu, hấp háy mắt hỏi một câu xanh rờn:
"Ngô Duy của chúng ta đã có cô người yêu nào chưa nhỉ?"
Chỉ là trong một khoảng khắc ngắn ngủi nhưng sau khi nghe được câu hỏi ấy, hiện lên trong tâm trí cậu lại là hình ảnh của một Vũ Minh Nguyệt hiền lành, đáng yêu và... đáng thương.
Ngô Duy bất giác siết lấy chiếc điện thoại trong tay, ấp úng gắt lên:
"Làm... Làm gì có. Hỏi vớ va vớ vẩn."
Vương Thiện chỉ so vai, làm như không quan tâm rồi quay lên khẽ mỉm cười đầy ý vị.
Ha... Mấy cái hành động che giấu vụng về ấy làm sao mà qua mắt cô được. Thì ra cái tên công tử này cũng biết yêu rồi. Không biết cô gái may mắn ấy là ai vậy ta?
Ngô Duy cau mày nhìn ra ngoài cửa xe, làm ra một bộ trầm tư. Cậu không biết Vũ Minh Nguyệt hiện giờ ra sao. Cuộc sống của cô liệu có ổn hay không? Tuy cậu về nước cũng được vài tháng rồi nhưng lại chưa một lần nào đủ can đảm để tìm gặp cô. Giờ có phải hay không cậu cũng nên tới tìm cô nhận lỗi?
Chiếc BMW nhanh chóng dừng lại ở khuôn viên Tả gia.
Vừa bước xuống xe Vương Thiện đã lăng xăng lôi lôi kéo kéo Hoàng Phỉ vào nhà, để lại Tả Mạc đứng đó, mặt càng lúc càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-that-su-chi-la-ban-giuong/2626538/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.