Trong tình yêu, từ bỏ không có nghĩa là yếu đuối, đôi khi nó có nghĩa là bạn đủ mạnh mẽ để buông tay giúp người mình yêu hạnh phúc.
Vương Thiện không ngăn cản Vũ Minh Nguyệt cùng người đàn ông kia rời đi. Nhưng lại ngăn cản Ngô Duy đuổi theo.
Cô nắm chặt lấy cổ tay cậu, lạnh nhạt nói:
"Ngồi xuống. Uống nước gừng này rồi ăn chút đồ đi. Sau đó kể rõ mọi chuyện cho tôi nghe. Tôi giúp ông giải quyết."
Ngô Duy ngồi thụp xuống, vò lấy mái tóc rối bù, lắc đầu:
"Chuyện này bà không giúp được đâu."
"Dù sao thì với cái đầu lạnh của người ngoài cuộc, tôi vẫn có được những suy nghĩ sáng suốt hơn ông."
Ngô Duy bất lực thở dài. Cậu với lấy ly nước gừng, uống một hơi hết sạch rồi đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, trầm tư kể lại:
"Năm năm trước, khi tôi ra nước ngoài..."
Có những câu chuyện tình yêu thật ra lại bi ai đến vậy. Nó dường như trở thành một vòng luẩn quẩn của trò chơi mê cung mạo hiểm, khó mà thoát ra được.
Năm ấy, cậu đem tình cảm của bản thân gửi lại nơi Vương Thiện, Vũ Minh Nguyệt lại móc cả trái tim của cô ấy ra mà đối đãi thật tâm với cậu. Vì vậy... đêm định mệnh năm đó mới gây ra nỗi ám ảnh lớn như vậy với Vũ Minh Nguyệt.
Giờ đây, khi biết bản thân mình đã có một người con trai, khi đã từ bỏ được Vương Thiện, khi mà cậu đã đem hết phần chân tình của mình đặt lên người hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-that-su-chi-la-ban-giuong/2626516/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.