Bên ngoài mỏng manh, nhìn Khương Hiểu Nhiên như rất yếu đuối, nhưng sống đến ba mươi ba tuổi ngoài lần sinh con ra thì cô chưa bao giờ vào bệnh viên.
Nhưng lần này có ngoại lệ. Mà không, vào ngày sinh nhật đó của cô, cô vinh dự đi vào.
Mới đầu chỉ là mặc ít quần áo nên bị cảm lạnh. Tiếp theo giống đại đa số người, sổ mũi, sốt và ho khan.
Cô nghĩ cửa hàng mới khai trương không lâu, công việc còn đang bề bộn, nên tự mình đi đến tiệm thuốc mua vài viên VC, nhưng đến tối ngủ lại ra nhiều mồ hôi lạnh. Ngày hôm sau bắt đầu phát sốt.
Trong lòng còn đang tự hào, mọi vấn đều có thể được giải quyết. Nếu đi vào bệnh viên, chỉ sợ không mất mấy trăm tệ cũng không được ra khỏi cửa. Ho càng lúc càng không nhiều, uống một ít xiro và thuốc hạ sốt nhưng vẫn không ngừng ho.
Thật sự không có cách nào khác, đến bệnh viên kiểm tra, bác sĩ thẳng thừng mắng cô. Nói cô đúng là không biết suy nghĩ, bệnh nhỏ không trị tận gốc để thành bệnh viêm phổi nặng, phải lập tức nằm viện ngay.
Cô nói cô muốn về cửa hàng sắp xếp vài chuyện đã. Bác sĩ đã hạ hỏa lại bắt đầu giáo huấn, nói cô lập tức truyền dịch, không được về nhà sắp xếp gì cả.
Vì thế, Khương Hiểu Nhiên nằm trên giường bệnh, vừa truyền dịch, vừa gọi điện thoại.
Đầu tiên gọi cho đứa em trông cửa hàng, lấy tiền hàng gửi vào tài khoản ngân hàng. Tiếp theo, gọi cho bà Trương, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-sau-khi-ly-hon-van-tiep-tuc-day-dua/2813192/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.