“Vào đây đi”. Cố Thiên Nhân vẫy tay về phía cô.
Dưới ô như thành một thế giới nhỏ, hai người đứng cạnh nhau rất gần.
Cố Thiên Nhân đưa ô che sang chỗ cô.
“Sao anh lại đến thành phố A?”.
“Công ty anh chuẩn bị mở một chi nhánh siêu thị, anh đến đây khảo sát”.
“Sao anh lại biết em ở đây?”.
“Anh gọi điện thoại đến nhà dì em, bà ấy nói cho anh biết”.
“Sao anh lại biết số điện thoại nhà dì em?”.
“Em gái trông cửa hàng em nói cho”.
Khương Hiểu Nhiên nhớ lại đã để điện thoại cho em gái ở cửa hàng biết cách liên lạc với cô, nếu có việc có thể tìm cô giải quyết.
“Thẩm vấn xong chưa?”. Ngữ điệu Cố Thiên Nhân mang ý cười.
Khương Hiểu Nhiên ngượng ngùng cúi đầu, ngữ điệu của cô vừa rồi thực sự giống như thẩm vấn phạm nhân.
“Còn gì không rõ ràng, cứ hỏi tiếp”. Anh lại bổ sung một câu.
“Được rồi, đừng ép em”.
Đi đến chỗ để xe, Cố Thiên Nhân mở cửa xe cho cô, Khương Hiểu Nhiên cúi người ngồi vào trong.
Cố Thiên Nhân vẫn giơ cao ô che, cho đến khi cô ngồi vào mới đi sang bên kia, ngồi về chỗ tay lái.
Ô tô từ từ lăn bánh, cần gạt phát ra tiếng rít vang nhẹ.
Khương Hiểu Nhiên nhìn ngoài cửa xe một màu trắng xóa, ngón tay vô thức vẽ một hình người nhỏ bé trên hơi nước bám vào cửa kính xe.
Cố Thiên Nhân đưa mắt về phía cô, khóe miệng khẽ cười, “Vẽ gì thế”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-sau-khi-ly-hon-van-tiep-tuc-day-dua/2813170/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.