Chẳng lẽ là Thiên Nhân, anh không phải bận đi khảo sát thị trường để mở siêu thị mới à, sao lại có thời gian đến bệnh viên thế này.
Khương Hiểu Nhiên lắc đầu.
Mà nói gì thì anh cũng là người thành phố B, không quen thuộc thành phố A, làm sao có thể quen biết bác sĩ Lưu.
Chẳng lại là Khương Cường? Nghe mẹ cậu ta nói, cậu ta đã đi công tác ở nước ngoài, không thể xảy ra khả năng này!
Vừa đi vừa nghĩ, cô suýt chút nữa bị vấp ngã vào cái thùng rác ở hành lang.
Tiếu Dương đỡ lấy cô, miệng trách cứ, “Đi đường sao không chú ý như vậy, cứ như trẻ con đấy”.
Có trẻ con nào lớn tuổi thế này không? Khương Hiểu Nhiên tức giận trong lòng.
Ngồi trên xe, nhớ đến Tiếu Dương đã đến đây mấy ngày, liền hỏi, “Anh không cần đi làm sao? Ngày nào cũng thấy loanh quanh ở đây”.
“Không biết bây giờ xã hội rất phát triển khoa học kỹ thuật sao, người ta chỉ cần ngồi trước máy tính có thể điều khiển công việc từ xa đến nhân viên”.
“Tôi chỉ tự mình làm, không biết máy tính, chỉ biết đầu óc thôi”.
“Ha ha, ai chả biết Khương tiểu thư của chúng ta ở trường học, là mỹ nữ cùng tồn tại cả trí tuệ và sắc đẹp. Ai dám nói em ngốc, anh sẽ đánh cho một trận”.
“Vậy anh chính là người đáng đánh”.
Tiếu Dương nghĩ, luôn sẵn sàng, nhưng vào lúc này lại im lặng, chuyên tâm lái xe.
Đến cửa nhà, lúc Khương Hiểu Nhiên xuống xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-sau-khi-ly-hon-van-tiep-tuc-day-dua/2813165/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.