Trên đường trở về Khương Hiểu Nhiên còn đang suy nghĩ, bóng dáng người đàn ông kia rất quen thuộc, tuy bị người phụ nữ che khuất nhưng vẫn thấy có cảm giác quen thuộc.
Vì thế cô không nhịn được nói : “Đều tại anh đấy, người ta muốn đi xem cũng không cho, anh không biết phụ nữ trời sinh đã có tính tò mò hay sao”.
Tiếu Dương lái xe, “Em không biết tò mò hại chết con mèo hả, quan tâm xem anh ta là ai làm gì, chỉ cần không phải là anh là được”.
“Xem ra anh cũng muốn nếm thử nhiều mùi vị bên ngoài nhỉ”. Nhớ tới lời thư kí nói, ngữ khí cô cũng bắt đầu chanh chua lên.
“Nói gì thế, anh là loại người đó sao”.
“Bây giờ người nào cũng đều đeo mặt nạ, bề ngoài nhìn trung thực, thực chất bên dưới rất phong lưu”.
“Càng nói càng thái quá, không thèm nghe em nói nữa”.
Khương Hiểu Nhiên kéo con gái ngồi sát cạnh, nhắm mắt lại ngủ một giấc, không nói thêm gì.
Xe rẽ trái rẽ phải, đi đến khu biệt thự.
Tiếu Dương mở cửa xe, bế con gái từ trong tay Khương Hiểu Nhiên.
Đi theo sau Tiếu Dương, bước chân cô chậm lại, vào phòng khách xong cả người cô vẫn thấy không tự nhiên.
Tầng hai có một phòng dành cho trẻ con, trong phòng tràn ngập thú bông, giường hai tầng, tường còn sơn vẽ nhân vật hoạt hình sinh động.
Bên cạnh bàn học còn có một tủ đồ chơi lớn, trong đó đựng đủ loại đồ chơi khác nhau.
Tiếu Dương cẩn thận đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-sau-khi-ly-hon-van-tiep-tuc-day-dua/2809394/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.