Quan trọng nhất trong cuộc đời, là còn sống còn cơ hội.
- Gào -
--------------------------------------------------
Đạo diễn Lê Hoàng ngày xưa ngồi uống bia nói với tôi như thế này: "Sau này em sẽ ế, 30 tuổi có nhà có xe, không có chồng, sống trong nỗi cô đơn vật vã của quý cô thành đạt." Chắc bây giờ anh ấy quên rồi. Nhưng tôi thì còn nhớ, bởi vì lời anh nói ngày đó vô tình thôi, đã làm tôi rất sợ. Khi ấy tôi mới bị người yêu bỏ, hẵng còn đang buồn, rất sợ cô đơn. Sự nghiệp lúc đó thì cũng đang trên con đường thăng tiến. Nên lời anh nói ngày ấy, dù chỉ là nói chơi, nhưng cứ làm tôi hoang mang suốt một thời gian dài trên quãng đường đời.
Vì, tôi không thích cô đơn. Là không thích, chứ không hẳn là tôi sợ. Biết nói thế nào cho chính xác nhỉ? Có lẽ bởi tôi không thích nên có cảm giác phải sống với cái mình không thích thì rất đáng sợ.
Anh Lê Hoàng thông minh, sắc sảo lại đanh đá. Tôi cũng thích cái đanh đá của anh lê Hoàng. Anh Lê Hoàng còn phũ. Cái bữa anh viết kịch bản Thiên thần Áo trắng rất hồ hởi, còn bảo: "Em bây giờ viết kịch bản đi mới kiếm được nhiều tiền, anh chỉ cho viết." Bữa sau đi ra mắt phim, tôi hớn hở chào, anh đã nheo mắt chả nhận ra tôi là ai luôn. Nên lần sau gặp anh, tôi cũng bơ anh luôn. Anh có nhận ra tôi hay còn nhớ tôi không, tôi cũng kệ, vì tôi quê xệ một lần rồi.
Hôm nay vô tình thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-roi-se-on-thoi/3016990/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.