Người ta chẳng bảo đi một ngày đàng học một sàng không đó sao? Kinh nghiệm, vẫn sống, những thứ mình đã thấy và sẽ thấy, hành trang ấy tuyệt vời biết mấy.
- Gào -
Bố mẹ khó khăn lắm mới vay mượn được tiền chứng minh tài chính cho nó đi du học. Khoản tiền đóng học lần đầu tiên, rồi tiền ăn ở, nhà cửa, cũng đi vay nặng lãi mà ra. Người ngoài nhìn vào cười cho. Hoàn cảnh gia đình mình ra sao thì rào theo vào đó mà sống. Đằng này, chỉ là cây cỏ lề đường mà muốn vươn lên đại thụ, càng cố càng đuối.
Nhưng mặc cho mọi người nói, bố mẹ vẫn mong muốn nó đỏi đời. Học bổng được 30% học phí, số tiền còn lại là 70% cùng với tiền nhà, tiền ăn uống, đi lại năm đầu, so với gia đình nó là con số không hề nhỏ. Làm công ăn lương, nuôi miệng chưa đủ, huống hồ... lấy đâu ra mà dư?
Nhưng nếu cho nó đi du học, sau này nó cố gắng, chắc cũng được ở lại làm nước ngoài. Tương lai rộng mở. Mà các bạn nó đi du học cũng nhiều rồi. Trường chuyên mà, không phải gia đình nào cũng có điều kiện, nhưng chỉ cần đi được, thì dù vay mượn sao cũng ráng. Bố mẹ nó nghĩ: "Con người ta làm được. Con mình cũng làm được."
Thế là nó lên đường đi du học nước ngoài. Như bạn bè mách nước trước khi đi, nó ở trong ký túc xá năm đầu tiên, rồi vừa học vừa lách luật đi làm. Gọi về cho bố mẹ khoe, một giờ lương được 7,8$, ngày làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-roi-se-on-thoi/3016986/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.