🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đồng tiền không những có mùi mà còn có vị. Có cả lời nói dối, có cả nỗi khổ tâm. Và mùi của đồng tiền là một mùi rất nồng: "Mùi người!"

- Gào -

____________________

Đằng sau lời nói dối là gì ư? Hiển nhiên là sự thật mà người nói rất muốn giấu.



Có một câu chuyện về tuổi thơ mà tôi đã luôn nhắc mình phải nhớ. Nó khiến tôi luôn có thêm động lực phấn đấu trong cuộc sống để không bao giờ rơi vào tình trạng tương tự trong quá khứ.



Hồi tiểu học, tôi học ở một ngôi trường bình thường, trường làng đúng nghĩa. Bố mẹ tôi không quá câu nệ chuyện trường giỏi hay trường làng, trường chuyên hay trường thường. Đơn giản, trường gần nhà thì đi học thôi. Khi đó, bố làm thợ nên thường phải đi xa. Ra tận Vinh hay Nghệ An gì đó, tôi chẳng nhớ rõ lắm. Đại khái, bố đi làm xa, tháng mới về một lần. Mẹ ở nhà tất bật với mọi thứ, người gầy rộc như bộ xương khô.



Khi ấy, tôi thường xuyên đóng chậm rất nhiều loại tiền ở trường, từ tiền học phí cho tới các loại quỹ hay phụ thu này nọ. Thầy cô giáo lúc nào cũng cảm thấy phiến lòng về sự chậm trễ của tôi, lần nào được hỏi, tôi cũng đều nói: "Em quên nói cho bố mẹ!". Tháng nào cũng quên, tháng nào cũng trễ. Nhiều tới nỗi, mọi người còn tưởng rằng tôi có tính hay quên. Điều này thậm chí được ghi vào học bạ. Ngày đó, chưa có điện thoại để dễ dàng liên lạc với phụ huynh đúng hai lần vào cuối học kỳ 1 và

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-roi-se-on-thoi/3016982/chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.