Từ nhỏ, Hoàng Tuấn Huy đã được biết đến là một thằng nhóc nghịch ngợm, khó dạy bảo trong mắt các phụ huynh.
Cậu nhóc hiếu động, nghịch ngợm quá sức, không thầy cô nào khuyên bảo nổi. Ngay từ ngày còn học ở mầm non đã luôn có định kiến với người lớn và luôn tìm cách chống đối với cô giáo nên dù với suy nghĩ non nớt của ngày đó, cậu cũng mơ hồ nhận ra chẳng ai quý mình.
Cậu không nghe lời ai, nhưng cực kỳ nghe lời mẹ.
Vì bố cậu là luật sư nên rất bận rộn, luôn về khuya và đi làm từ rất sớm. Do thế, mỗi ngày của cậu đều gắn liền với mẹ. Mẹ cũng rất thương cậu, mỗi khi cậu muốn gì mẹ đều cho, có đợt cậu khóc lóc bảo mẹ không muốn đi học nữa mẹ cũng đồng ý, cho cậu ở nhà và khuyên răn đủ điều. Qua lời dạy bảo của mẹ, cậu mới thấy ngôi trường hình như cũng không đáng ghét lắm.
Ký ức của cậu gắn liền với mẹ và thêm phân nửa là cô em sinh đôi của cậu, Khánh Thư.
Ngày còn bé tí, Khánh Thư ngoan ngoãn và lầm lì, nhút nhát. Con bé bị ghẹo với bắt nạt ở trường suốt nhưng cũng không dám làm gì, chỉ biết ôm mặt ngồi khóc. Nó cũng chẳng kể hay nói với ai cả. Mỗi lần như vậy, cậu luôn tìm mấy đứa kia đánh một trận, bắt xin lỗi Thư tử tế rồi mới tha cho, nhờ vậy nên dần dần mấy vụ trêu chọc cũng không còn nữa.
Trong trí nhớ ngày học lớp lá, nó hiền lành, ngoan ngoãn bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-ngay-ay/3588342/chuong-24-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.